BÉ CƯNG TRONG LÒNG LÃO ĐẠI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-26 22:21:07
Lượt xem: 19
* Tác giả : Vì đã hẹn hò rồi nên chuyển xưng hô thành anh - em nhé mọi người !
Nửa sau bữa tiệc hôm đó , chúng tôi không tham gia .
Lục Trạch đã kéo tôi ở trong phòng học " đền bù " cho anh ấy .
Lúc tôi bị hôn đến sắp ngạt thở , Lục Trạch mới buông tôi ra .
Cả người tôi vô lực dựa vào người anh ấy .
" Có phải anh đã từng thế này với người khác không thế ? " Tôi thở hổn hển
" Sao cơ ? " Lục Trạch nhìn tôi
" Anh thật sự rất giống như ...... dân chuyên nghiệp đã hành nghề lâu năm ."
Lục Trạch đột nhiên bật cười , tôi hơi ngây ngốc nhìn anh ấy .
Đột nhiên cảm thấy ..... Lục Trạch cũng rất mê người .
Dáng người cao nhưng không quá gầy , ngũ quan hoàn hảo , cúc áo vì làm loạn mà bung ra vài nút ...
Nhưng chưa kịp nghĩ thêm gì thì tôi lại mỗi lần nữa bị Lục Trạch tập kích .
Anh ấy cắn nhẹ lên vai khiến tôi rùng mình một cái
" Bảo bối , lỡ như anh đã muốn làm như thế này với em từ lâu rồi thì phải làm sao đây ? "
Tôi không hiểu anh đang định nói gì , liền hỏi lại
" Hả ? Anh nói gì thế ? "
Lục Trạch không trả lời , anh ôm lấy tôi muốn tiếp tục hôn
Tôi sợ hãi liền tránh sang một bên
Nhìn thấy sắc mặt anh dần dần xấu đi , tôi ôm lấy cổ Lục Trạch làm nũng
" Không được , em muốn về nhà rồi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/be-cung-trong-long-lao-dai/chuong-10.html.]
Lục Trạch cũng không khó chịu lâu , anh xoa đầu tôi
" Được rồi , hôm khác bù vậy ? "
" Anh nghiện rồi à ? Không được hôn nữa " Tôi nghiêm túc che miệng
Nếu còn hôn nữa chắc miệng tôi sẽ sưng lên mất
Cún_126
Nhưng Lục Trạch chỉ cười cười nói nhỏ với tôi
" Ừ , nghiện Hạ Hạ rồi "
" Sau này cũng không cai được nữa "
Lúc chúng tôi ra ngoài , bữa tiệc vẫn đang diễn ra .
Tôi mệt , nhưng sợ ảnh hưởng đến không khí . Định bụng sẽ đợi một chút nữa rồi về
Lục Trạch thì không kiêng nể gì ai cả
Anh đi đến chỗ lớp trưởng , nói phải về trước sau đó liền dắt tôi ra ngoài .
Tôi đột nhiên nhớ đến cô gái đi cùng anh lúc mới vào .
Thấy tôi đứng lại , Lục Trạch quay đầu nhìn tôi
" Sao thế ?"
" Không đúng . Lục Trạch , cô gái lúc tối đi cùng với anh là ai ? "
" Hả ? " Lục Trạch khó hiểu nhìn tôi
" Em nhìn thấy rồi . Hôm nay lúc anh đi vào , có một cô gái . Em nhớ là ..... cô ấy từng nhờ em để thư tình vào ngăn bàn cho anh . Lúc vừa nãy còn đi rất gần nữa . "
Lục Trạch ngớ người , dáng vẻ như không hiểu tôi đang nói gì .
Sau đó , như nhận ra chuyện gì đó , anh cúi đầu cười thành tiếng
" Vậy nên , vì thấy người khác vô tình đi vào cửa cùng anh .....Cho nên em đã mượn rượu giải sầu ? "