BÉ CƯNG TRONG LÒNG LÃO ĐẠI - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-22 15:55:44
Lượt xem: 26
Nhưng những gì tôi nghe thấy trong ngày hôm đó đã đập tan hết tất cả những nghi ngờ và hi vọng mong manh của tôi.
Giờ ra về hôm ấy Vũ Hòa có việc nên xin về trước , tôi đành phải đi về một mình .
Tình cờ đi ngang qua máy bán nước , tôi muốn mua một chai sữa dâu .
Lúc đến gần tôi nhìn thấy Lục Trạch và nhóm bạn của anh ấy .
Hình như ........ họ đang bàn tán về tôi .
Tôi loáng thoáng nghe thấy một cậu bạn nói với Lục Trạch
" Trạch ca , bạn cùng bàn đáng yêu thế . Em làm quen được không ? "
Nghe đến đây , tôi đột nhiên mong chờ câu trả lời của Lục Trạch .
Chỉ thấy anh xắn tay áo lên , nhàn nhạt nói với cậu bạn kia : " Thích thì đến đi "
Trong lòng tôi cảm thấy có chút không vui .
Ừ , đúng thật . Tôi làm gì có gì để cậu ấy thích đâu .
Tôi mím môi , thở dài một cái sau đó xoay người bước ra khỏi đó
Không hiểu sao , trái tim của tôi có chút trống rỗng .
Chẳng qua chỉ là bị người khác tùy tiện đem ra bàn tán thôi mà . Đâu phải chưa bao giờ gặp .
Phải chăng , do người đó là Lục Trạch ......
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/be-cung-trong-long-lao-dai/chuong-6.html.]
.....
Bắt đầu từ sau ngày hôm đó , tôi né tránh tất cả những sự tiếp xúc của Lục Trạch .
Tôi không muốn bản thân có chút ảo tưởng nào về cậu ấy nữa
Cún_126
Cậu ấy nói chuyện , tôi sẽ trả lời qua loa rồi im lặng
Cậu ấy muốn tôi mua nước giúp , tôi sẽ từ chối rồi bỏ đi
Tôi thậm chí muốn chuyển chỗ , nhưng không ai trong lớp dám ngồi cạnh Lục Trạch .
Mọi người đều nhận thấy sự xa cách của tôi và Lục Trạch trong thời gian này .
Còn tôi , ngoài việc đôi khi vẫn nhớ đến cậu ấy thì cuộc sống cũng gần như trở lại quỹ đạo ban đầu .
Trong giờ nghỉ trưa , Lục Trạch đột nhiên hỏi tôi : " Bạn cùng bàn , tôi làm gì phật ý cậu à ?"
Tôi chỉ trả lời cho có lệ , sau đó bỏ đi :" Không có , gần đây tớ có chút không ổn . Nếu có ảnh hưởng đến cậu thì xin lỗi "
Để không có thời gian quan tâm đến Lục Trạch nữa , tôi bắt đầu vùi mình vào làm đề thi . Tôi dành tất cả thời gian rảnh , theo lời Vũ Hòa nói thì là tôi đang " liều mạng " vào học tập .
Lục Trạch ngày càng để ý đến tôi hơn . Cậu ấy bắt đầu tìm cách nói chuyện với tôi , thậm chí là tìm cách trêu chọc tôi .
Tuy bị tôi phớt lờ nhưng cậu ấy hình như cũng không để tâm lắm .
Lục Trạch giống như biến thành người khác , thật sự rất quá phận .
Rõ ràng không hề thích tôi , tại sao lại làm những điều khiến tôi có suy nghĩ mơ tưởng như thế .