Biết Chừng Mực - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-27 09:14:03
Lượt xem: 1,531
Phòng bao im lặng trong giây lát, tôi cúi đầu che giấu nụ cười hả hê, trở về chỗ ngồi.
Giang Sở Niên liếc nhìn vị lãnh đạo có vẻ mặt khó đoán, nghiến răng trách mắng tên trợ lý bên cạnh:
"Đồ vô dụng, còn không mau kính lãnh đạo một ly!"
Nói xong, anh ta lại đổi một bộ mặt nịnh nọt, xin lỗi vị lãnh đạo.
Nam trợ lý bị mắng, ủ rũ rót rượu mời từng người một.
Đến lượt Lâm Dĩ Đường, cô ấy trực tiếp đưa tay che miệng ly,
Viên kim cương trên móng tay sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng cam ấm áp của phòng bao:
"Anh chưa đủ tư cách rót rượu cho tôi."
Nói xong, mặc kệ vẻ mặt ngại ngùng của nam trợ lý, cô ấy tự nhiên ngồi xuống, cầm con tôm trên đĩa bóc vỏ.
Tôi liếc nhìn Giang Sở Niên với lớp mặt nạ hoàn hảo đã bị xé toạc, cúi đầu cố gắng nhịn cười.
Tôi cũng là vừa mới biết, nhà mẹ đẻ của Lâm Dĩ Đường và vị lãnh đạo này có quan hệ họ hàng.
Đều là người một nhà thì có gì phải xấu hổ?
Ngược lại Giang Sở Niên, không điều tra rõ ràng bối cảnh đã ở đây vênh váo, đúng là tên hề.
Mà thôi, dù sao trước đây những việc điều tra bối cảnh này đều là tôi làm.
Nghĩ đến đây tôi có chút buồn bực, biết sớm anh ta coi tôi như trâu ngựa sai khiến, thì tôi đã nhảy việc từ lâu rồi.
7
Nghe chị hành chính ở lại Giang thị nói, sau khi đấu thầu thất bại, Giang Sở Niên đã nổi trận lôi đình, túm lấy những người trước đây có quan hệ tốt với tôi mắng xối xả, thành công đuổi thêm được mấy ông lớn kỹ thuật.
Anan
Bạn thân với tư cách là nhà săn đầu người, lập tức liên lạc với mấy ông lớn kỹ thuật đó, Lâm thị và Tạ thị chia đều, thu hoạch khá lớn.
Kết thúc đấu thầu, thời gian thử việc của tôi ở Lâm thị cũng sắp kết thúc,
Trước khi đi, Lâm Dĩ Đường đã kéo tôi và Tạ Quân Phi đi ăn một bữa.
Ăn xong, Lâm Dĩ Đường dẫn chúng tôi đến quán bar chơi.
Rượu quá ba tuần, điện thoại của Lâm Dĩ Đường vang lên, đầu dây bên kia là một người đàn ông có giọng nói dễ nghe, hỏi cô ấy khi nào về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/biet-chung-muc/chuong-5.html.]
Tạ Quân Phi uống hơi nhiều, dựa vào người tôi, nhìn Lâm Dĩ Đường với ánh mắt trêu chọc.
Tôi không thích uống rượu, cho nên hiện tại xem như là người tỉnh táo nhất ở đây.
Một thanh niên trẻ tuổi say khướt chạy đến bàn chúng tôi, cười híp mắt xin WeChat của Tạ Quân Phi.
Cô ấy liếc mắt nhìn cậu thanh niên kia, giơ tay từ chối.
Ai ngờ tên đó quay đầu lại nhìn đồng bọn của mình, mang theo chút tức giận vì bị từ chối:
"Con đĩ thối còn giả vờ thanh cao! Đến quán bar rồi còn giả nai cái gì, mày biết tao là ai không mà dám từ chối tao!"
Vừa nói, tên đó vừa cầm ly rượu đã uống được một nửa trên bàn, tiện tay đập xuống đất.
Chất lỏng trong suốt b.ắ.n lên mu bàn chân đi giày cao gót của tôi. Tôi nhướng mí mắt nhìn tên đó một cái, Giang Sở Niên đứng sau lưng hả hê xem kịch hay,
Tôi nhẹ nhàng đỡ Tạ Quân Phi xuống, chậm rãi đứng dậy, vừa khởi động gân cốt vừa cười lạnh nói:
"Miệng mày ngâm trong hố phân à, thối vậy?"
"Tao mặc kệ mày là ai, hôm nay bà đây sẽ dạy dỗ mày một trận!"
Tôi giáng một cước vào giữa háng hắn ta, tên khốn đó lập tức ôm lấy hạ bộ ngã xuống đất.
Thấy người của mình bị ức hiếp, đám người bên cạnh Giang Sở Niên lập tức xông lên, miệng không ngừng chửi bới.
Tôi thế nhưng là cao thủ đai đen Taekwondo, căn bản không thèm để ý đến mấy tên gà mờ đó, liền nhanh chóng xông đến bên cạnh Giang Sở Niên, cầm chai rượu trên bàn tròn đập vỡ đầu anh ta.
Giang Sở Niên cũng không ngờ tôi lại đánh anh ta, ôm đầu định đánh trả.
Kết quả bị tôi túm cổ áo, cho mấy bạt tai.
Vừa đánh tôi vừa mắng:
"Tên khốn kiếp còn dám gây sự với bà, xem bà có đánh c.h.ế.t mày không."
"Tên yếu sinh lý, dựa vào việc đánh phụ nữ để thỏa mãn bản thân à?"
Thấy tôi còn muốn đánh tiếp, ông chủ quán bar nghe tiếng chạy tới lập tức tách chúng tôi ra,
Trong lúc hỗn loạn tôi còn đá Giang Sở Niên mấy cái.
Các em gái PG lần đầu tiên thấy Giang thiếu gia phong lưu bị đánh thành ra như vậy, đều trừng mắt há mồm hóng chuyện.