Bình Nữ - Chương 8: FULL
Cập nhật lúc: 2024-10-24 03:57:51
Lượt xem: 1,947
Phong Loan có chút d.a.o động.
Cô ấy do dự một chút, mở miệng hỏi:
"Chỉ cần cô ấy trở lại, anh sẽ không dùng cấm thuật nữa?"
Mắt Giang Mãn sáng lên:
"Đúng, chỉ cần cô ấy trở lại!"
"Vậy được rồi."
Phong Loan đặt lọ tro cốt xuống dưới gốc cây quế, nói:
"Cô ấy đến rồi, thời gian cũng sắp đến rồi, anh tự mình làm đi."
Cô ấy và Giang Mãn quay đầu nhìn tôi.
Toàn thân tôi run rẩy...
Hai người họ… Thông đồng với nhau sao?
Tôi chịu đựng cơn đau bò ra ngoài, gào thét: "Cứu mạng! Cứu mạng!"
Phong Loan nhanh chóng bước tới giữ tôi lại.
Giang Mãn cười khẩy:
"Sư muội tốt."
Tôi bắt đầu vùng vẫy một cách điên cuồng, Phong Loan nói nhỏ:
"Đừng động đậy, chờ một chút."
Tôi sững sờ.
Chỉ thấy Giang Mãn đi đến gốc cây quế, đột nhiên gió nổi lên cuồn cuộn, lá bùa dán trên cây quế bắt đầu cháy nhanh chóng.
Giang Mãn phát ra tiếng gào thét đau đớn.
Anh ta ôm chặt lọ tro cốt, giận dữ nhìn Phong Loan:
"Em dùng trận Âm Dương vây khốn anh? Haha... Haha... Haha... Dù anh có chết, anh cũng phải để cô ấy sống lại, em không thể ngăn cản anh nữa rồi."
Nói xong, tóc sau lưng anh ta bắt đầu mọc dài ra một cách điên cuồng.
Bộ xương từ sau lưng anh ta bò ra, xương cốt kêu lách cách.
Đôi mắt không có bất kỳ điểm tựa nào nhìn chằm chằm vào tôi, bò về phía tôi bằng bốn chi như một con chó.
12
Lưng Giang Mãn đã bê bết máu.
Đúng lúc này, Phong Loan chậm rãi mở lòng bàn tay, là một nắm tro cốt.
Giang Mãn đột nhiên trợn tròn mắt.
Phong Loan nói:
"Xương cốt không còn, cô ta làm sao sống lại?"
Nói xong, cô ấy tiện tay rắc tro cốt đi.
Một cơn gió thổi qua.
Tro cốt bay tứ tung.
Giang Mãn hét lên đau đớn: "Không... Đừng!"
Nhìn thấy bàn tay của con quái vật sắp túm lấy tôi, nó như một cơn gió, biến mất không còn tăm hơi.
Giang Mãn bị vây trong trận pháp, gào thét đau đớn.
Rất nhanh, âm thanh ngày càng nhỏ, mắt anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, mang theo oán hận và không cam lòng, tắt thở.
Tôi kinh hãi nhìn Phong Loan.
Cô ấy bình tĩnh nói:
"Xin lỗi đã làm cô sợ, chấp niệm của Giang Mãn quá sâu, sớm đã không còn là người nữa mà là ác linh nên tôi chỉ có thể dụ anh ta vào trận pháp trước, xóa sổ cả hai người bọn họ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/binh-nu/chuong-8-full.html.]
Thi thể của Giang Mãn quá kinh khủng. Phong Loan mang anh ta đi, còn nói cô ấy sẽ lo liệu ổn thỏa.
Tôi ngồi bên đường chờ xe cấp cứu, đối diện đường đột nhiên xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ.
Tôi chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy toàn thân m.á.u huyết như đang chảy ngược.
Người phụ nữ trong ảnh ở mật thất, mối tình đầu của Giang Mãn.
Hồn của cô ta vừa mới tan biến mà?
Sao còn có?
Phong Loan cũng nhìn thấy người phụ nữ, cô ấy quay lại, nói gì đó trước mặt người phụ nữ, người phụ nữ liền biến mất.
Bắt gặp ánh mắt kinh hoàng của tôi, Phong Loan do dự một chút, giải thích:
"Cô ấy mới là A Nam, mối tình đầu thực sự của Giang Mãn."
Tôi sững sờ:
"Ý cô là sao?"
"Năm đó sau khi A Nam c.h.ế.t đuối, Giang Mãn như phát điên muốn hồi sinh cô ấy, dù tôi có nói với anh ta, Bình Nữ là tà thuật, chưa bao giờ thành công, anh ta vẫn khăng khăng làm, thực ra hồn mà anh ta nuôi dưỡng bấy lâu nay chỉ là một con quỷ dữ, trời đất âm dương cân bằng, người c.h.ế.t không thể sống lại. A Nam không muốn nhìn thấy anh ta như vậy, không yên tâm nên vẫn chưa siêu thoát.”
"Cô ấy nhờ tôi giúp anh ta giải thoát nhưng vì anh ta che giấu tung tích, tôi tìm rất lâu cũng không thấy, mãi đến khi liên lạc được với cô mới xác định được vị trí của Giang Mãn.”
"Vừa rồi cô ấy nhờ tôi nói với cậu một tiếng, xin lỗi."
Nói xong, Phong Loan gãi đầu vẻ khó hiểu:
"Lạ thật, lọ đựng tro cốt cũng không còn nữa, sao hồn của A Nam bây giờ mới tan biến."
Tôi ngẩn người, từ trong túi áo ngủ móc ra một nắm tro cốt:
"Có lẽ vì cái này."
Phong Loan: "..."
"Để phòng hờ nên tôi cũng cất một ít bên mình."
Phong Loan giật giật khóe miệng, âm thầm giơ ngón cái.
Một tháng sau.
Hình như mọi thứ đã trở lại bình thường.
Đồng nghiệp đều biết tôi chia tay, Giang Mãn cũng bặt vô âm tín, họ không bao giờ nhắc đến anh ta trước mặt tôi.
Tôi bắt đầu một cuộc sống một mình.
Rảnh rỗi xem livestream, phòng livestream của Phong Loan sau vụ Bình Nữ thì độ hot tăng vọt.
Nhưng cô ấy vẫn giữ cái vẻ mặt chán đời ấy, làm một blogger tình cảm bất đắc dĩ, trên livestream mắng xối xả tra nam.
Tôi không nhịn được hỏi:
"Cách tốt nhất để bước ra khỏi một cuộc tình là gì?"
Phong Loan uể oải nâng mí mắt:
"Dọn đồ, đi du lịch."
Ngày hôm sau, tôi liền xin nghỉ phép, định đến ga tàu mua đại một vé, đi đâu cũng được.
Trên đường đến ga tàu bị tắc đường, tôi dựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài một cách nhàm chán.
Chỉ thấy bên bờ hồ nhân tạo có một đám người đang tụ tập.
Nghe tiếng bàn tán của họ, hình như có một đứa trẻ bị rơi xuống nước, có người đã cứu cậu bé lên.
Tôi nhìn sang, thấy người đàn ông cứu người vừa cao lớn vừa đẹp trai.
Cha mẹ đứa trẻ liên tục cảm ơn, anh ta chỉ xua tay, bước chân lên bờ, cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng trên người.
Xe buýt lúc này chạy đi.
Tôi thu hồi tầm mắt nhưng trong khoảnh khắc anh ta quay người lại thì tôi c.h.ế.t lặng.
Sau lưng người đàn ông đó...
Có xăm hình một cái bình.
-Hết-