Bỗng dưng trở thành 'mẹ' sau khi xem phim ma - Chap 9 - end
Cập nhật lúc: 2024-10-09 22:12:02
Lượt xem: 139
Những chuyện như xem phim ma làm người khác hoảng sợ, chơi trò xếp hình rồi gặp lại Thẩm Ngạn Chi, cô gái quả kiwi bên tôi hai năm... đều là những ký ức có thật, nhưng trong giấc mơ lúc tôi hôn mê, lại xuất hiện hình ảnh Thẩm Mục Hy.
“Con tỉnh lại là tốt rồi, Ngạn Chi đã chờ con suốt ba năm, cuối cùng cũng có kết quả tốt."
Thẩm Ngạn Chi dắt Mục Hy ra ngoài, để lại không gian riêng cho tôi và mẹ nói chuyện.
"Con không biết đâu, từ sau tai nạn, Ngạn Chi sa sút thế nào."
"Cái người lái xe khốn nạn đó, bản thân mình không suôn sẻ thì không để người khác yên. Ngày hôm đó có mấy người qua đường trên quảng trường đã không còn nữa. Bác sĩ đã vài lần đưa ra thông báo nguy kịch, trên mặt Ngạn Chi không thể hiện gì, nhưng tay cầm tờ giấy báo thì cứ run mãi..."
"Mẹ và ba con chân cũng đứng không vững, nhưng nhà còn có Mục Hy, đành phải cố gắng chống đỡ..."
Mẹ lau nước mắt, rồi xoa mặt tôi.
"Thôi, không nhắc nữa, giờ con tỉnh lại là tốt rồi. Sau cơn nguy này, sẽ có phúc. Sau này cả nhà nhất định sẽ suôn sẻ."
Tôi nhìn mái tóc mẹ đã bạc một nửa, lòng đầy chua xót.
Hóa ra tôi đã hôn mê ba năm rồi.
Thảo nào cậu nhóc Thẩm Mục Hy không thể chờ được, đến cả trong mơ cũng gọi tôi về nhà.
Khi Thẩm Mục Hy đẩy cửa vào, đã không còn vẻ luống cuống như lúc đầu.
Cậu nhóc đứng bên giường, chăm chú quan sát khắp cơ thể tôi, rồi với giọng nghẹn ngào hỏi: "Mẹ, mẹ còn đau không?"
Tôi nhẹ lắc đầu: "Bảo bối đến hôn mẹ một cái, mẹ sẽ không đau nữa."
"Thật không?"
Cậu nhóc bán tín bán nghi, nhưng vẫn ngoan ngoãn tiến lại gần.
Bên má phải có cảm giác ấm nóng, tôi mỉm cười hài lòng, rồi ngay lập tức bên má trái cũng được người cúi xuống hôn nhẹ.
Thẩm Ngạn Chi mỉm cười nhếch môi.
"Chồng hôn có hiệu quả hơn."
10
Như muốn bù đắp cho khoảng thời gian tôi vắng mặt mấy năm qua, sau khi xuất viện về nhà, Thẩm Mục Hy dính lấy tôi không rời.
Ôm nhau ngủ là chuyện thường, còn hôn trước khi ngủ là nghi thức không thể thiếu.
Cậu nhóc này ranh lắm, luôn âm thầm đếm trong lòng. Một khi phát hiện hôm nay số lần hôn ít hơn hôm qua, lập tức mặt xụ xuống, như muốn khóc.
“Hôm nay mẹ không thương bảo bối bằng hôm qua sao?"
Tôi đành bất lực, phải hôn thêm vài cái nữa.
Lỗi cũng tại tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bong-dung-tro-thanh-me-sau-khi-xem-phim-ma/chap-9-end.html.]
Lúc mới về, cảm giác tội lỗi trong lòng khiến tôi ngày nào cũng muốn ôm Thẩm Mục Hy hôn đến khi chán mới thôi.
Người ta thường nói, sống tiết kiệm dễ hơn xa hoa, mà đã quen xa hoa thì khó trở lại.
Cứ thế, lâu dần, chỉ cần tôi lơ là một chút, cậu nhóc liền cảm nhận được sự khác biệt.
Thật ra hôn cục cưng của mình, hôn thế nào cũng không chán, nhưng phiền nỗi bên cạnh còn có người đang nhìn tôi chằm chằm.
Tôi liếc sang Thẩm Ngạn Chi.
Anh mỉm cười dịu dàng nhìn mẹ con tôi chơi đùa, thấy tôi nhìn qua, liền giơ tay ra hiệu số ba.
Thật là trẻ con!
Người lớn rồi, còn đi so đo với con trai, cứ đòi được hôn gấp đôi số lần cậu bé nhận được.
Môi tôi sắp rát hết cả rồi!
Tôi lườm Thẩm Ngạn Chi không chút sát thương, rồi tiếp tục ôm Thẩm Mục Hy ru ngủ.
Đêm khuya.
Tiếng thở nhẹ nhàng của cậu bé vang lên trong căn phòng yên tĩnh, nhưng rồi nhanh chóng bị tiếng va chạm êm ái khác nhấn chìm.
"Đủ rồi mà…"
"Còn hai mươi lăm lần."
Thẩm Ngạn Chi khàn giọng nhắc nhở "tốt bụng."
Tôi bất lực chớp mắt.
Anh hôn một lần thôi mà đã bằng tôi hôn con cả trăm lần rồi đấy…
"Thật sự môi em sắp rách rồi..." Tôi tựa vào cổ anh thì thầm than phiền.
Anh nhẹ nhàng xoa phần da mềm sau gáy tôi: "Vậy để dành, đổi sang cái khác được không?"
Tôi bất động, không dám nhúc nhích.
Nói là một chuyện, động tay động chân lại là chuyện khác!
Tôi vừa định lắc đầu từ chối, thì cằm bị anh nắm lấy, ép phải gật đầu.
Một nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên trán tôi.
"Ngoan nào, anh biết Hi Hi cũng muốn mà."
?
Anh có biết ép buộc người khác là vi phạm pháp luật không!