Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 320
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:42:13
Lượt xem: 9
Vương Thủy Sinh biết cô ả không có bị người bạo, thở dài một hơi, biểu thị nhất định sẽ tìm ra người đánh lén cô ả.
Nhưng những người khác thì nhìn mặt cô ả, nháy mắt ra hiệu, trong lòng cũng không tin cô ả không bị người làm gì.
Không đến nửa ngày, toàn bộ người đội sản xuất đều biết có nữ thanh niên trí thức tên Đáp Trật bị cường bạo.
Đáp Trật một mực giải thích, nhưng lại không ai tin tưởng, tức giận đến suýt thổ huyết!
Vạn Xuân Cúc lo sợ hai ngày, phát hiện không ai đến tìm mình, lập tức cái đuôi lại vểnh lên.
Tiểu Kiều ở nhà phải cho gà ăn kiếm củi đốt, giặt quần áo nấu cơm, còn thỉnh thoảng phải chịu đựng mẹ cô ta bạo tính tình, cô ta biểu thị rốt cuộc không chịu nổi!
Ngày này sau khi tan học, cô ta nhìn thấy Đại Kiều một mình đứng ở cổng trường, cô ta đảo tròng mắt, sải bước đi lên.
"Chị, sao chị ở đây một mình vậy?" Tiểu Kiều đi tới hỏi.
Đại Kiều quay đầu lại nhìn thấy em gái đang đi về phía mình, mềm giọng nói: "Chị đang đợi chị họ và anh họ bọn họ cùng nhau về nhà."
Cô vừa nói vừa đánh giá em gái.
Trước đây cô cảm thấy dung mạo em gái rất đẹp đẽ, da dẻ trắng trẻo, đôi mắt tròn tròn to to, thời điểm không cười rất ngoan ngoãn, nở nụ cười lại khiến người ta cảm thấy rất ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/320.html.]
Nhưng hiện tại, thật giống như không nhìn thấy cảm giác này nữa.
Em gái ăn mặc quần áo cũ năm ngoái, quần áo không tính là sạch sẽ, thậm chí có thể nói có chút dơ, đặc biệt là cổ tay áo đã ngâm đen, không biết bao lâu chưa giặt.
Khuôn mặt của cô ta cũng không đỏ hồng trắng nõn nà giống như trước đây, trái lại có chút vàng như nghệ, vành mắt có chút đen.
Em gái đây là làm sao?
Tiểu Kiều xác thực trải qua rất không tốt.
Cô ta hiện tại không chỉ phải đi học, mỗi sáng sớm trời còn mờ tối thì phải dậy làm điểm tâm, quét rác cho gà ăn, nếu như cô ta không làm như vậy, cũng chỉ có thể bị bỏ đói đi học.
Sau khi tan học trở về, cô ta vẫn như cũ không được rảnh rỗi, còn phải tiếp tục làm việc nhà, nếu như không làm, vậy cũng chỉ có thể chờ bị mắng.
Mẹ cô ta nói rồi, nếu như cô ta không làm việc nhà, vậy thì không cần đi học, dù sao thì con gái không cần học nhiều như vậy, sớm muộn cũng phải lập gia đình.
Cô ta nghe xong suýt chút nữa tức đến nổ tung.
Cô ta không nghĩ ra, trước đây mẹ xem cô ta như bảo bối, là tiểu thần đồng, nhưng hiện tại cho dù cô ta chủ động nhắc đến, mẹ cô ta cũng không coi là chuyện to tát gì.