Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 671
Cập nhật lúc: 2024-10-31 13:09:13
Lượt xem: 3
Vạn Xuân Cúc: mất hết can đảm.
Bà ta nghĩ, không chỉ phải chịu đựng cơn đau một tháng, mà còn không được ăn nhiều món ngon, ngay cả việc ngáp cũng phải cẩn thận, vậy sống còn ý nghĩa gì nữa?
Khi Kiều Chấn Quốc trở về, nói chuyện về việc vợ mình cười rớt cằm với người nhà họ Kiều, ai nấy đều sững sờ.
Họ cũng lần đầu tiên chứng kiến chuyện cười rớt cằm như vậy, nhưng có lẽ chỉ Vạn Xuân Cúc mới có khả năng làm ra được.
Tối hôm đó, khi cả nhà ngồi ăn cơm, Vạn Xuân Cúc lại chỉ có thể ăn cháo. Lần này, thảm hại hơn cả khi mang thai, khi đó còn có thể ăn chút rau xanh, giờ ngay cả rau cũng không thể ăn được!
Vạn Xuân Cúc nghĩ: “Sống không bằng c.h.ế.t QAQ.”
---
Hai ngày sau, Tiết Xuyên chở Kiều Tú Chi đến trấn trên để mua căn nhà đó.
Cả căn nhà cộng với các chi phí khác, tổng cộng tiêu hết tám trăm hai mươi đồng, nhưng Kiều Tú Chi chỉ nói với người khác là chỉ tốn năm trăm đồng.
Ba trăm đồng còn lại là tiền mà bà và Tiết Xuyên âm thầm lấy ra để giúp Đại Kiều, ngay cả cha mẹ Đại Kiều cũng không biết, mọi người chỉ nghĩ nhà họ Kiều đã nhặt được món hời lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/671.html.]
Khi đến thời gian nông nhàn, người nhà họ Kiều đều xin nghỉ để lên trấn trên chào đón ngôi nhà mới mua.
Đây cũng là lần đầu tiên Đại Kiều nhìn thấy ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà không quá lớn, tổng cộng có ba gian phòng và một vườn nhỏ, nhưng trước đây đã từng được sửa sang lại, nên nhìn rất mới.
Hơn nữa, hai ông bà nhà họ Ngụy rất yêu quý ngôi nhà này, không chỉ không muốn cho thuê mà mỗi ngày còn chạy tới quét tước, nên ngôi nhà được bảo trì rất tốt.
Tóm lại, đây là một món hời cực kỳ đáng giá!
Vạn Xuân Cúc ôm con gái nhỏ, ánh mắt vừa đánh giá chung quanh vừa cảm thấy hơi ghen tị: “Chậc chậc chậc, nhà tốt như vậy mà chỉ năm trăm đồng, Đại Kiều, cháu thật sự là mèo mù vớ chuột chết, nhặt được món hời lớn!”
Mọi người nhà họ Kiều: “…”
Hai ông bà nhà họ Ngụy: “…” Tại sao họ lại trở thành chuột chết?
Vạn Xuân Cúc không để ý đến sắc mặt của mọi người, quay đầu hỏi hai ông bà nhà họ Ngụy: “Căn nhà bên cạnh của ông bà có muốn bán không? Năm trăm đồng thì tôi sẽ mua của ông bà!”
Hai ông bà nhà họ Ngụy: “…”
Nếu bán căn nhà bên cạnh, chẳng phải bảo họ phải ra ngủ ngoài đường à? Hơn nữa, năm trăm đồng thì sao mà mua được căn nhà lớn bốn phòng cộng một vườn? Bà ta nghĩ thật đẹp!