Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 836
Cập nhật lúc: 2024-11-03 11:18:35
Lượt xem: 6
Hoắc Trì cố ý đi một vòng, mới vòng lại bên cạnh Đại Kiều: “Đi thôi, chúng ta đi tìm chị họ em.”
Hai mắt Đại Kiều sáng lấp lánh nhìn anh, nói: “Anh Hoắc Trì, anh thật lợi hại!”
Khóe môi Hoắc Trì vô thức cong lên: “Bạn học Kiều Niệm Niệm, em có phát hiện em có chút quá ngưỡng mộ anh hay không? Nhưng em muốn ngưỡng mộ cứ ngưỡng mộ đi, anh sẽ không ngăn cản em.”
Đại Kiều nghe được lời này, không nhịn được phụt một tiếng bật cười: “Anh Hoắc Trì, anh còn nói em tự luyến, thì ra anh mới là người tự luyến nhất!”
Nói xong, cô cười chạy đi.
Hoắc Trì sờ lỗ tai, ngượng ngùng cười một chút, rồi nhanh chân đuổi theo.
Kiều Đông Hà nhìn thấy Đại Kiều, vui mừng đến không khép được miệng: "Em gái Đại Kiều, sao em lại xuất hiện ở đây? Chị có nằm mơ không nhỉ?"
Đại Kiều chạy tới kéo cánh tay chị họ: "Chị họ, chị không nằm mơ đâu, nếu không thì chị véo em một cái đi!"
Kiều Đông Hà không nỡ véo cô: "Em đến đây sao không nói với chị trước, chị đã định ra nhà ga đón em!"
Đại Kiều đáp: "Anh Hoắc Trì đến nhà chúng ta đón em, chị không cần lo cho em đâu."
Lúc này, Kiều Đông Hà mới để ý đến thiếu niên đi theo sau Đại Kiều, ngại ngùng cười cười với anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/836.html.]
Cùng lúc đó, bạn cùng phòng Kiều Đông Hà đi từ phòng học ra.
Trong số đó có một cô gái tên Tưởng Thiều Lệ bước tới, hỏi: "Đông Hà, sao em họ cô lại đến đây? Mấy người không có người thân ở thủ đô, cũng không có nhà ở, em họ cô phải ở đâu?"
Câu hỏi này nghe như là đang quan tâm đến Đại Kiều, nhưng thật ra không phải vậy.
Khi cô ta nói câu đó, ngữ khí khinh thường, cằm hơi ngẩng lên, dùng lỗ mũi nhìn người.
Đại Kiều liếc mắt đánh giá đối phương, nhận ra đó chính là cô gái xinh đẹp đã gặp lần đầu với thái độ âm dương quái khí.
Nghe chị họ nói, Tưởng Thiều Lệ là người từ thủ đô, nên rất khinh thường những người bên ngoài, đặc biệt là những người đến từ nông thôn như cô.
Kiều Đông Hà trầm mặt xuống nói: "Em họ tôi ở đâu không cần cô lo, Đại Kiều, chúng ta đi thôi!"
Một ký túc xá, 10 người ở, mọi người đến từ khắp nơi, phần lớn đều dễ gần, chỉ có một vài người cá biệt có thái độ coi thường, luôn cho rằng mình cao quý hơn.
Tưởng Thiều Lệ chính là một trong số đó.
Tưởng Thiều Lệ thấy Kiều Đông Hà làm mình mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, tức giận nói: "Tôi nhổ vào, đồ chân đất từ nông thôn, có gì mà kiêu ngạo!"