Bụng Mang Dạ Quỷ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-03-27 21:08:19
Lượt xem: 309
2.
Từ đường nhà họ Trường liền nhốn nháo trong phút chốc, quần chúng tham dự lễ minh hôn đều ghé sát vào nhau xì xầm to nhỏ.
“Rầm!” Cụ Trương đưa tay đập mạnh lên bàn chính hôn, quát lớn: “Làm càn! Rốt cuộc ai mới chính là minh thê có bát tự phù hợp vậy hả?!”
Triệu Thù chưa kịp lên tiếng thì có ông thầy bói mặc đạo bào vội vã chạy ra từ trong đám đông: “Lão gia! Chính là cô gái này! Hôm đó đích thân tôi xem ngày cho cô ấy.”
Ông thầy bói chỉ về phía Triệu Thù, lặp lại một lần nữa: “Chính xác không sai vào đâu được, tôi không có nhớ nhầm đâu!”
Triệu Thù nghe thế thì hất cằm với tôi, lộ ra nụ cười đắc ý.
Cái này… tôi còn mong vậy hơn thế.
Phải biết là trên thực tế, minh thê cũng tức là người gánh nạn mà cụ Trương tìm, một khi đã kết thành vợ chồng minh hôn, trừ khi bỏ vợ, bằng không thì cả đời này cũng phải gánh nạn cho nhà họ Trương.
Kiếp trước, tuy rằng tôi dựa vào thực lực bản thân để trở thành thánh nữ, được người đời kính ngưỡng, nhưng chỉ mỗi mình tôi biết, phía sau bề ngoài hào nhoáng đó, là cái mạng quèn dùng biết bao nhiêu chén canh sâm nước thuốc đổi lấy, chứ cơ thể tôi đã bị vét sạch từ lâu rồi!
Càng đáng sợ hơn chính là, cụ Trương vì muốn tôi cả đời ở góa cho nhà họ Trương, cố tình cho người đánh nát bụng tôi, mỗi ngày sáng sớm xế chiều một lần, khiến tôi cả đời không thể có con.
Triệu Thù à Triệu Thù, kiếp này cũng nên đến lượt cô nếm trải mùi vị sống không bằng c.h.ế.t rồi.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bung-mang-da-quy/chuong-2.html.]
Tôi nhìn cô gái ngồi trong quan tài hớn hở tự đắc, vậy thì chúc cô tân hôn vui vẻ, từ từ hưởng thụ cả đời khốn đốn này đi ha.
Giờ lành của minh hôn là 12 giờ giữa trưa, vì không muốn làm lỡ thời gian, sau khi cụ Trương xác nhận minh thê chính xác, vội vàng cho người đóng nắp quan tài.
Chiếc quan tài bằng gỗ màu đen tuyền này được một bậc thầy chuyên môn chế tạo ra, vừa hay có thể chứa được hai người, sau khi nắp quan tài đóng chặt, nhờ chất liệu đặc biệt nên người sống vẫn có thể thở được ở trong quan.
Nhưng kết minh hôn cần phải một ngày một đêm, cũng chính là nói Triệu Thù phải ở trong quan tài với người c.h.ế.t một ngày một đêm như thế, nhưng nghĩ tới khi nãy đến cả xác c.h.ế.t nó còn dám ôm hôn, vậy thì chuyện này đối với em tôi chắc không hề hấn gì đâu nhỉ?
Minh hôn có thể thành hay không còn một mấu chốt quan trọng, chính là người thân của đôi vợ chồng cần phải ở cạnh để dâng hương, việc khổ sai này đương nhiên rơi vào người tôi rồi.
Nhưng tôi cũng vui vẻ đồng ý, càng huống hồ nhà họ Trương đã hứa hẹn, chỉ cần Triệu Thù có thể thành hôn với Trương Kiến Hào thì tôi có thể lấy được nghìn lượng bạc rồi.
Mà vào ngày hôm nay cũng tức là ngày tôi thành niên, đôi mắt âm dương của tôi đã dần thức tỉnh.
Chỉ là, vào đêm thứ hai khi tiến hành lễ minh hôn, đã xảy ra chuyện lạ.
Bên trong quan tài truyền đến tiếng rên ư ử rất nhỏ.
Tiếng động này, giống như là…
Như là nam nữ đang giao hợp vậy…