Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-09-14 22:45:27
Lượt xem: 19
Quý Tư Hàm từ bỏ suy nghĩ, thậm chí có suy nghĩ bào chữa, đúng lý hợp tình.
Kỷ Yến Xuyên im lặng nghe lén, khóe miệng cong càng lúc càng lớn.
‘Thật đáng yêu.’ Anh nghĩ.
“Kỷ Yến Xuyên." Quý Tư Hàm đột ngột gọi tên anh.
"Rốt cuộc thân phận của anh là gì?”
Cô có chút khẩn trương, lại dũng cảm hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
“Tại sao những người đó đều gọi anh là ‘Kỷ tổng’?”
“Anh không phải là một giáo viên. Em rất tò mò, tại sao anh lại đến xin làm giáo viên dạy kèm cho em.”
Đối mặt với chất vấn của Quý Tư Hàm, Kỷ Yến Xuyên rất bình tĩnh.
“Thân phận của anh không phải là một giáo viên dạy kèm. Anh đi ứng tuyển giáo viên dạy kèm cho em cũng có mục đích rõ ràng." Giọng điệu của anh bình thản như là đang nói chuyện của người khác.
“Anh đã biết em từ trước." Anh nhìn chăm chú Quý Tư Hàm, đáy mắt có chút tìm tòi nghiên cứu.
Không biết vì sao, trong lòng Quý Tư Hàm dâng lên một cảm giác quái dị, cô không tự chủ nhíu chặt mày.
“Có ý gì?" Cô hỏi.
"Hình như trước đây, em chưa từng gặp anh.”
Kỷ Yến Xuyên rũ mắt, chắp tay đặt lên bàn, như là đang suy nghĩ có nên nói thẳng hay không.
“Bắt đầu từ hai năm trước, anh không ngừng lặp lại cùng một giấc mơ."
Giọng của anh trầm thấp, êm tai nói: "Anh mơ thấy bản thân không ngừng cứu một cô gái sắp bị xe đ.â.m trúng.”
Quý Tư Hàm như bị đả kích, sắc mặt tái nhợt, môi cũng mất đi huyết sắc, không dám nhìn Kỷ Yến Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-122.html.]
Cô không có tâm tư thưởng thức sườn mặt hoàn mỹ của anh, trong mắt đầy vẻ bối rối, tiếng tim đập kịch liệt, giống như là muốn từ n.g.ự.c nhảy ra.
“Anh đã cứu cô ấy, nhưng anh lại chết."
Kỷ Yến Xuyên tiếp tục kể: "Giấc mộng này không ngừng lặp lại. Anh không nhịn được nữa, phái người tìm hiểu cô gái trong mộng.”
Anh quay đầu nhìn về phía Quý Tư Hàm, trên khuôn mặt mất đi huyết sắc của cô là bối rối không che giấu được. Ngay lập tức, cô cúi đầu, không dám đối diện với anh.
“Vậy mà trong hiện thực lại có cô gái này." Trong giọng nói của Kỷ Yến Xuyên cũng tràn ngập vẻ không thể tin.
Kỷ Yến Xuyên ngay từ đầu chỉ cảm thấy mộng chính là mộng, người trong mộng trong hiện thực làm sao có thể tồn tại?
Từ đó, anh bắt đầu thu thập tin tức của cô gái. Mà giấc mơ ấy cũng bắt đầu ngừng lặp đi lặp lại, rốt cục anh không nhịn được nữa, quyết định đi đến bên cạnh cô gái, ở khoảng cách gần để bảo vệ cô ấy.
Sau khi gặp được người thật, anh phát hiện mình có thể nghe thấy tiếng lòng của cô gái, hiểu được tình huống trong nhà cô, hiểu rõ quá khứ của cô, đau lòng cho cô.
Cứ thế ở chung, sự rung động dần dần hóa thành tình yêu.
Anh quyết định phải bảo vệ cô, yêu thương cô, che chở cô, để cho cô an ổn, sống khỏe mạnh.
Những lời này anh không nói hết, anh muốn xem phản ứng của Quý Tư Hàm.
Quý Tư Hàm rất là bối rối, cô biết Kỷ Yến Xuyên có chút không tầm thường, nhưng không nghĩ tới lại không tầm thường như vậy!
Anh lại có thể mơ thấy chuyện kiếp trước!
[Tại sao có thể như vậy? Anh lại có thể mơ thấy!]
[Trách không được, trách không được luôn có thể cảm giác ánh mắt anh nhìn mình không đúng.]
Quý Tư Hàm mím môi, biết rõ còn cố hỏi: "Cho nên, người anh mơ thấy, chính là em?"
“Không sai." Kỷ Yến Xuyên thoải mái thừa nhận.
“Có phải em cảm thấy rất kỳ quái hay không? Nhưng anh cảm thấy đây có thể cũng là một loại duyên phận." Trong lời nói của anh tràn ngập ám chỉ.