Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-07-31 06:06:12
Lượt xem: 97
Quý Tư Ngạn thấy em gái khó chịu như vậy, còn săn sóc hỏi: “Có muốn anh cõng em không?
“Không cần đâu anh, em đã lớn rồi. Đi mau đi." Quý Tư Ngữ đẩy Quý Tư Ngạn một cái.
Quý Tư Ngạn dẫn Quý Tư Ngữ đến phòng gã ở Đường gia.
Phòng của Quý Tư Ngạn ở Đường gia lớn hơn phòng của Quý gia, màu sắc bài trí khắp nơi tràn ngập sức sống và tinh thần phấn chấn của thanh thiếu niên, chỉ là thiếu chút nhân khí.
Dù sao gã rất ít ở Đường gia, khi còn bé còn ở qua một đoạn thời gian, sau khi trưởng thành cũng càng ngày càng ít.
Quý Tư Ngữ nhanh chóng quan sát một vòng, nhìn thấy bên giường đặt một mô hình cao nửa người. Quý Tư Ngữ từng thấy trên mạng, mô hình này toàn cầu chỉ có mười cái, giá trị tới ba mươi vạn đô la Mỹ.
Không ngờ lại thấy ở đây.
Quý Tư Ngữ càng ngày càng ghen tị với Quý Tư Ngạn.
Đều là con của Ôn Vũ Hà và Quý Thanh Sơn, vì sao Quý Tư Ngạn có thể lớn lên ở Đường gia, từ nhỏ sơn hào hải vị lớn lên, mà cô ta chỉ có thể ở cùng một chỗ với Ôn Vũ Hà, thậm chí trên giấy khai sinh của cô, cột thông tin cha ruột đều trống không.
“Em gái? Em ngơ ngác gì thế?" Quý Tư Ngạn nhìn Quý Tư Ngữ thật lâu bất động, nghi hoặc vỗ vỗ cô ta.
“Không có gì." Quý Tư Ngữ thu hồi lòng ghen tị của mình.
"Dựa theo lời chúng ta nói lúc trước đi.”
Cô ta mở cửa sổ, nhìn xuống, mặc dù là ở lầu hai, nhưng độ cao cũng khiến Quý Tư Ngữ choáng váng.
“Em gái, nếu không được thì thôi đi."
Quý Tư Ngạn cau mặt: “Nếu em ngã một cái thì làm sao bây giờ? Hơn nữa, nơi đều có camera theo dõi, cho dù chúng ta cắt đuôi được thì bọn họ xem camera cũng có thể biết.”
“Không được."
Quý Tư Ngữ hạ quyết tâm: “Cho dù có camera theo dõi thì thế nào? Em cũng không phải đi trộm đồ, chỉ là đi khám phá một chút. Chỉ cần không có gì bị mất, bọn họ sẽ không kiểm tra camera theo dõi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-84.html.]
Quý Tư Ngữ lúc trước đã nói chuyện khách sáo với một người hầu, biết giám sát ở đây mỗi tuần đều sẽ thay thế một lần. Căn bản không sợ.
Cô hít sâu một hơi, kéo ga trải giường xuống cột quanh hông mình, sau đó cẩn thận leo lên bệ cửa sổ.
"Anh mau tới giúp em một chút.”
Quý Tư Ngạn vội vàng đi qua, buộc đầu kia của ga giường lên người mình, lấy tay kéo Quý Tư Ngữ, Quý Tư Ngữ lật qua bệ cửa sổ, ghé vào phía trên, chân phải cố gắng ôm lấy mép trên của cửa sổ.
Sau khi giẫm thật, hai tay bám sát mép cửa sổ, toàn bộ thân thể đều giẫm lên mép cửa sổ lầu một.
Quý Tư Ngạn thò nửa người ra ngoài cửa sổ, hai tay kéo cổ tay Quý Tư Ngữ: "Em phải cẩn thận. Ngã xuống chắc gãy xương.”
“Anh có thể nói gì dễ nghe hơn không."
Quý Tư Ngữ không kiên nhẫn: "Buông tay.”
Quý Tư Ngạn buông tay ra, Quý Tư Ngữ nhất thời cảm giác mình không có chỗ dựa, may mắn ga giường bên hông cho cô một chút cảm giác an toàn. Chỗ cô giẫm cách mặt đất chừng ba mét, không dám nhìn xuống, cô từng chút từng chút bám cửa sổ dịch sang bên cạnh.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Tường ngoài có một ít thạch cao và phù điêu trang trí, Quý Tư Ngữ giống như là leo núi, cực kỳ cẩn thận tìm kiếm điểm dừng chân tiếp theo, trên đường ga giường không đủ dài, cô liền cởi ga giường ra, may mắn lúc này cách nơi đến không xa.
Quý Tư Ngạn đứng bên cửa sổ, vừa lo lắng nhìn em gái, vừa nói chuyện làm bộ như hai người đang nói chuyện, lừa gạt người bên ngoài.
Không biết qua bao lâu, Quý Tư Ngữ cuối cùng cũng an toàn đáp xuống, cô thở ra một hơi thật sâu, mồ hôi trên người thấm đẫm quần áo.
Cô lau mồ hôi trên trán, giơ tay ra hiệu "OK" với Quý Tư Ngạn.
Lúc này Quý Tư Ngạn mới yên tâm.
Quý Tư Ngữ nhìn trái nhìn phải, hình như không ai phát hiện, liền dựa theo lộ tuyến đã định, đi một vòng, ngồi xổm bên cạnh cửa hông Đường gia, cẩn thận quan sát.
Hạ nhân Đường gia không nhiều lắm, nhưng Đường gia rất lớn, đại đa số đều không mở cửa, chỉ có mở tiệc long trọng mới có thể mở cửa.
Quý Tư Ngữ đã sớm hỏi thăm, cô thừa dịp không có ai nhanh chóng đi vào, ngồi thang máy tới lầu ba nơi Quý Tư Hàm ở.