Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-08-04 10:27:23
Lượt xem: 80
Cô ta đương nhiên là cố ý không mặc đồng phục học sinh, cùng người khác mặc giống nhau như đúc có ý nghĩa gì, đương nhiên là phải mặc không giống nhau mới có thể hiện ra phong thái của mình.
Hơn nữa dáng người cô ta vừa khô vừa gầy, mặc đồng phục học sinh cơ bản không đẹp. Cô ta chỉ có mặc quần áo vừa người mới có thể lộ ra khí chất thanh thuần.
Trong lòng Quý Tư Ngữ thật sự hận Quý Tư Hàm muốn chết, nếu như không phải cô nói lời này, đám mọt sách ở đây căn bản không quan tâm cô mặc cái gì!
"Tôi chỉ quen mặc quần áo của mình, quên mất..." Quý Tư Ngữ ngập ngừng nói, cô nhìn bạn học xung quanh xin giúp đỡ, hy vọng có người có thể ra mặt vì cô ta.
"Được rồi được rồi, không phải chỉ là đồng phục thôi sao?" Quả nhiên có nam sinh đứng ra.
"Đừng ức h.i.ế.p người mới chứ."
"Ơ, rõ ràng là cậu tào lao." Một bạn học nữ không quen nhìn loại trà xanh Quý Tư Ngữ này.
"Tôi chỉ lo con nhỏ này mà quên mất cậu nhỉ."
"Thẩm Tuyết!" Nam sinh kia bị mất mặt, giận dữ hét lên.
"Phi!" Thẩm Tuyết không cam lòng yếu thế.
"Cậu lại hét vô mặt tôi thử xem!"
Chủ nhiệm lớp chắp tay sau lưng đứng ở cửa, ánh mắt sắc bén vờn quanh phòng học một vòng, định vị chính xác điểm phát sinh mâu thuẫn.
"Tôi ở dưới lầu nghe thấy hết đấy. Cả tòa nhà chỉ có lớp chúng ta là ồn ào nhất!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-95.html.]
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Lời nói kinh điển vừa ra, tất cả học sinh đều cúi đầu.
"Thẩm Tuyết, Chu Kỳ, hai em cãi nhau cái gì?" Chủ nhiệm lớp điểm danh.
Thẩm Tuyết lớn tiếng dọa người, liếc Chu Kỳ một cái: "Thầy, chúng em đang nói vì sao Quý Tư Ngữ không mặc đồng phục học sinh. Kết quả Quý Tư Ngữ còn chưa nói gì, Chu Kỳ đã ồn ào ở đây."
Ánh mắt chủ nhiệm lớp nhìn về phía Chu Kỳ, hai mắt hơi nheo lại.
Chu Kỳ ấp úng nói không nên lời.
Quý Tư Ngữ phiền muốn chết, lúc trước cô ta vẫn luôn không mặc đồng phục, giáo viên cũng không phải không nhìn thấy, nhưng cũng không quản cô. Bây giờ bạn học trong lớp vì chuyện này mà cãi nhau, sau này cô ta nhất định phải mặc đồng phục.
"Thầy, là lỗi của em." Quý Tư Ngữ đành phải thừa nhận sai lầm trước, ít nhất không thể để lại ấn tượng xấu.
"Trường học trước kia của em không có quy định bắt buộc phải mặc đồng phục, hơn nữa cha mẹ em cũng không coi trọng chuyện này, cho nên em cũng không để ý. Buổi chiều em sẽ mặc đồng phục đến." Quý Tư Ngữ nói.
Chủ nhiệm lớp "Ừ" một tiếng.
Tất cả giáo viên đều không thích học sinh tỏ ra đặc biệt, chủ nhiệm lớp mắt nhắm mắt mở là bởi vì Quý gia lúc trước đến chào hỏi, nhưng lưu lại ấn tượng xấu là không thể tránh khỏi.
"Chu Kỳ."
Chủ nhiệm lớp nhẹ nhàng nói: "Thích ra mặt cho người khác đúng không, giữa trưa đừng về nhà, đến văn phòng quét dọn vệ sinh cho giáo viên, mang theo mấy thùng nước."
Chu Kỳ ủ rũ đáp ứng.