CÁI GIÁ CỦA SỰ PHẢN BỘI - 6
Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:24:21
Lượt xem: 804
Cuối cùng, vào chạng vạng ngày hôm sau, Bạch Vi Vi tìm tới: “Anh Minh, sao điện thoại của anh vẫn không gọi được? Em rất lo lắng cho anh.”
Chu Minh thấy Bạch Vi Vi, sắc mặt âm trầm: “Ai bảo cô tới đây?”
Bạch Vi Vi nhẹ nhàng kéo vạt áo Chu Minh: “Anh Minh, anh đừng hung dữ như vậy, Vi Vi sẽ sợ.”
Chu Minh hất tay Bạch Vi Vi ra, vẻ mặt lãnh đạm: “Chỗ không có người thì không cần diễn. Tôi nói rồi, tôi không thích cô, giữa chúng ta chỉ là gặp dịp thì chơi.”
Ánh mắt Bạch Vi Vi quật cường: “Em không tin! Anh vì em mà cho rất nhiều như tài nguyên, thay em chắn rượu, đưa em về nhà, em vừa xảy ra chuyện anh liền thay em giải quyết, là anh nâng em đến đỉnh cao hiện tại, chẳng lẽ những thứ này đều là gặp dịp thì chơi sao? Mà ngay cả trước đây có Lâm Dư Vi, anh cũng đều như vậy bảo vệ em đấy. Em không tin anh đối với em không có cảm giác!”
Chu Minh vuốt ve gương mặt Bạch Vi Vi, chậm rãi chuyển qua cổ, sau đó dùng sức bóp lên: “Cô cũng xứng nhắc tới cô ấy? Tôi hối hận nhất, chính là dùng cô để kích thích cô ấy, làm cho cô ấy buồn. Cho nên sau này cô tốt nhất không nên nhắc tới tên của cô ấy, nếu không tôi nâng cô thế nào, cũng có thể kéo cô xuống.”
Chu Minh lập tức buông lỏng tay, Bạch Vi Vi lập tức ho khan kịch liệt.
Cô ta có chút bị thương nhìn Chu Minh, mắt ngấn lệ: “Nhưng em thật sự yêu anh, anh Minh. Em không quan tâm anh nhìn em như thế nào, chỉ cần anh để cho em ở lại bên cạnh anh, cho dù là làm vật thay thế cho người khác, em cũng cam tâm tình nguyện!”
Chu Minh quan sát khuôn mặt Bạch Vi Vi, trong mắt hiện lên chút nhu tình: “Khuôn mặt này thật sự là càng ngày càng giống.”
Bạch Vi Vi mặt lộ vẻ vui mừng, tới gần Chu Minh nhẹ giọng nhỏ nhẹ: “Anh Minh, người kia đã không còn, về sau để cho em ở bên anh được không?”
Chu Minh nghe vậy lại đẩy Bạch Vi Vi ngã xuống đất, từ trên cao nhìn xuống cô ta: “Nhưng tính cách của hai người lại không giống chút nào. Cô ấy là hoa hồng cao ngạo có gai, con cô lại là dây leo dựa vào người khác mà sống. Trước đây tôi đã vô số lần muốn biến cô ấy trở nên giống cô. Nhưng bây giờ nghĩ lại, khí chất của cô ấy càng thú vị hơn.”
……
Tôi ngây ngốc đứng tại chỗ, nhìn miệng Chu Minh mở ra khép lại, nói tất cả những lời tôi nghe không hiểu. Cùng Bạch Vi Vi gặp dịp thì chơi, dùng cô ta để kích thích tôi, biến tôi thành giống cô ta?
Cho nên, Chu Minh không phải không biết bộ mặt thật của Bạch Vi Vi, không phải không biết Bạch Vi Vi tìm mọi cách hãm hại tôi, nhưng hắn vẫn lựa chọn bảo vệ Bạch Vi Vi, chỉ là vì... muốn thay đổi tôi?
12
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cai-gia-cua-su-phan-boi-lfot/6.html.]
Chu Minh làm ổ ở hoa viên Triêu Biên, Trương Dương mỗi ngày đều gấp đến độ xoay quanh: “Chu tổng, đã nửa tháng rồi, công ty có rất nhiều việc cần anh xử lý, mấy thành viên hội đồng quản trị đều có ý kiến.”
Nhưng mà hiện tại Chu Minh chỉ để ý một chuyện: “Tôi bảo cậu đi tra người chôn cất ở nơi nào, tìm được chưa?”
Trương Dương rụt cổ lại: “Chu tổng, tôi thật sự đã cố hết sức, nhưng chuyện ba năm trước, hiện tại một chút manh mối cũng không có! Hơn nữa phạm vi quá lớn, còn chưa chắc là ở trong nước, chỉ sợ muốn tìm được mộ địa của chị Vi Vi, chỉ có thể bắt đầu từ cô Tần. Nhưng cô Tần mâu thuẫn với anh như vậy, cô ta chắc chắn sẽ không nói cho chúng ta biết!”
Chu Minh ánh mắt thâm trầm: “Vậy chúng ta bắt đầu từ Tật Phong Entertainment của Quý Như Phong đi. Cùng anh ta đánh cá c.h.ế.t lưới rách, không c.h.ế.t không thôi, cho đến khi Tần Tư Tư phun địa chỉ ra mới thôi.”
……
Chu Minh giống như phát điên bắt đầu cuộc chiến với Quý Như Phong, giảm phí quảng cáo điện ảnh và truyền hình, cắt đứt khách hàng hợp tác giải trí Tật Phong Entertainment. Đồng thời bỏ ra giá cao đi mua tư liệu đen của nghệ sĩ giải trí Tật Phong Entertainment trong tay paparazzi, cứ cách một giờ lại bùng nổ một lần.
Không tới ba ngày, Tần Tư Tư đã đến hoa viên Triêu Biên tìm Chu Minh. Cô ấy chỉ huy một đội người phá nát vườn hoa tường vi, dọn tất cả tường vi đi, cuối cùng chỉ còn lại đầy đất hỗn độn.
Lúc này Tần Tư Tư mới hài lòng đi vào cửa, liên tiếp ném mấy khung ảnh xuống đất.
Chu Minh từ trong giấc mộng bừng tỉnh, thấy rõ tất cả sắc mặt trong nháy mắt trở nên âm trầm: “Tần Tư Tư mau dừng tay!”
Tần Tư Tư xoay người lại, cười ngây thơ: “Chu tổng tỉnh rồi, mau ra ngoài xem, có thích món quà tôi tặng anh không?”
Chu Minh ý thức được không ổn, vội vàng đứng dậy ra cửa.
Lúc nhìn thấy hoa viên thật vất vả phục hồi lại trở thành mớ hỗn độn như cũ, trong mắt Chu Minh tràn ngập lửa giận, vung một đ.ấ.m trên tường.
Chu Minh không để ý m.á.u tươi trên tay, nghiến răng nghiến lợi với Tần Tư Tư:
“Tần Tư Tư, tốt nhất cô nên kiềm chế cho tôi một chút. Nếu có lần sau, đừng tưởng rằng tôi sẽ không đánh phụ nữ.”
Nhưng Tần Tư Tư nghe xong chỉ khinh miệt cười: “Chu Minh, hù dọa ai đấy?
Đừng quên bây giờ là ai cầu xin ai. Trừ phi... anh muốn vĩnh viễn không tìm thấy Vi Vi chôn cất ở đâu.”