Cai Nghiện - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-03-14 00:05:53
Lượt xem: 12,410
Cặp mắt hoa đào kia, chỉ ngắn ngủi nhìn một lát, liền khiến tôi sinh ra một chút ảo giác.
Ảo giác giống như anh ta vì tôi mà đến vậy.
Nói xong, anh ta cùng đạo diễn bên kia chuyên tâm nói chuyện, mãi cho đến khi trợ lý của anh ta mang trà hoa quả đến.
Anh ta một bên nghiên cứu tình tiết, một bên thuận tay cầm lấy cốc trà đặt trước mặt tôi, giống như bình thường vẫn ăn ý như vậy.
Tôi nhìn sườn mặt hoàn toàn không giống Cố Dã của anh ta, dần dần hoảng thần. Thẳng đến khi giọng nói trầm thấp của Thịnh Cảnh truyền đến.
Anh ta nói với đạo diễn: "Vậy thì diễn thử trước đi...nếu tiểu thư Nam Thiến không có ý kiến."
Nói xong anh ta quay đầu lại, ánh mắt nhìn tôi dò hỏi.
Tôi lấy lại tinh thần, muốn diễn thử chính là màn thân thiết lúc ly biệt kia, đạo diễn muốn nhìn chúng tôi phối hợp diễn như thế nào.
Diễn có hay, nhưng không có cảm giác CP sẽ không đắt khách, tôi đương nhiên không có lý do gì từ chối cả.
Chỉ là, lần đầu tiên gặp mặt đã diễn cảnh thân mật nên khó tránh khỏi xấu hổ.
Đạo diễn tri kỷ thu dọn hiện trường, sau đó Thịnh Cảnh theo thông lệ hỏi tôi có chừng mực gì không.
Tôi biểu thị đã đọc qua kịch bản, có thể tiếp nhận.
Thịnh Cảnh gật đầu, sau đó nâng tay cởi áo khoác ngoài. Bên trong là một chiếc áo sơ mi bó sát màu đen, tôn lên vòng eo thon gọn.
Cúc áo bị cởi bỏ hai nút, xương quai xanh trắng nõn cùng vải đen sẫm kết hợp với nhau tạo nên phong cảnh quyến rũ.
Thịnh Cảnh vừa cởi cúc áo vừa ngẩng đầu lên. Bất ngờ không kịp phòng thủ, tôi bị nóng cháy cùng quyết tuyệt trong mắt anh ta hù dọa.
Nâng mắt một cái liền nhập diễn trong truyền thuyết là đây sao....
Người kia vừa rồi còn tao nhã lịch sự, công tử nhẹ nhàng chu đáo sớm đã không còn bóng dáng, ngược lại đã thay thế bằng kẻ cuồng dã ngang ngược bỏ mạng trong vở diễn.
Anh ta nhìn chằm chằm tôi, từng bước từng bước lại gần, ngoan lệ và tuyệt vọng trong mắt luân phiên hiện lên, cuối cùng biến thành không cam lòng, suy sụp lại giống như thỏa hiệp ôm chặt lấy tôi.
Anh ta xoay người tôi lại, ấn lên tường, dùng tư thế ôm từ phía sau lục soát trên người tôi, không tìm thấy hung khí, liền hối hận cắn một ngụm lên sau gáy tôi.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cai-nghien/chuong-5.html.]
Tôi ăn đau quay đầu lại, gò má đụng trúng môi anh ta. Anh ta thuận thế nhắm mắt lại, thống khổ lại không có kết cấu hôn lung tung lên tóc, lên lông mày, mũi, cuối cùng hăng hăng bắt được khóe môi tôi....
Tôi ăn đau kêu ra tiếng, mở miệng lại là nghẹn ngào:
"Cố Dã, muốn động thủ rồi sao?"
Tôi biết, nếu như dựa theo cảnh tượng trong mơ, súng của anh ta sắp kề lên hông tôi rồi.
Nước mắt không thể khống chế được rơi xuống. Thịnh Cảnh lại ngẩng đầu lên, anh ta chuyên chú lại thâm tình nhìn chằm chằm tôi, ngón cái dịu dàng lau đi nước mắt trên mặt tôi.
"Biến con mẹ nó số mệnh đi!" Anh ta nói.
Vừa nói vừa tước vũ khí ném súng vào bồn tắm.
Súng chìm vào đáy nước, Thịnh Cảnh nhếch khóe môi mỉm cười, cười vô cùng thoải mái và tuyệt mỹ.
Sau đó cúi đầu xuống, phóng túng và kịch liệt hôn tôi. Hôn giống như không có ngày mai vậy!
...
Màn diễn thử này khiến đạo diễn quên cả hô dừng, mãi đến khi Thịnh Cảnh đột nhiên lùi lại, bắt đầu mắng ông ta một câu, ông ta mới giống như từ trong mộng tỉnh lại hoan hô nói: "Hay, hay, rất hay, cảm xúc này rất hay!"
"Nhưng mà, thầy Thịnh, vì sao cậu lại nhất thời thay đổi kịch bản? Không phải cậu nên nổ súng sao, sau đó Nam Thiến liền giết cậu."
Thịnh Cảnh khôi phục lại thái độ tao nhã lịch sự, đưa khăn tay cho tôi sau đó bắt đầu sửa sang lại áo sơ mi.
Một lúc sau, mới khàn giọng nói: "Nam chính chết kiểu này, làm cho người khác ngột ngạt!"
Tay lau mặt của tôi hơi dừng lại, khó tin nhìn về phía anh ta.
Sau vô số đêm bừng tỉnh, tôi cũng từng oán hận như vậy.
Oán hận Cố Dã vì sao lại ép tôi giết anh ta, ép tôi lưng đeo áy náy, chỉ là oán hận kia tôi đều chôn dấu tận sâu trong trái tim, không hề lộ ra chút nào.
Cảm nhận được ánh mắt của tôi, Thịnh Cảnh quay đầu lại.
"Tôi nói không đúng sao, tiểu thư Nam Thiến?" Anh ta sâu kín hỏi.