Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cai Nghiện - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-03-14 00:09:46
Lượt xem: 8,196

Đúng lúc này, điện thoại của Thịnh Cảnh gọi đến.

 

"Tiểu thư Nam Thiến, đêm nay có muốn cùng Cố Dã tiên sinh của cô hẹn hò một lần không?"

 

"Cố Dã tiên sinh của cô..."

 

Lời này vừa nói ra, dây cót trong đầu như bị nhiễu loạn.

 

Trải qua một tháng diễn tập, khi nghe thấy cụm từ “Cố Dã tiên sinh của cô” xong, trong đầu trước tiên hiện ra câu nói phỉ nhổ của Thịnh Cảnh.

 

Anh ta nói: "Người yêu cô, tuyệt đối sẽ không nỡ để cô tự tay giết anh ta."

 

Giọng nói trong điện thoại vẫn đang tiếp tục:

 

"Tiểu thư Nam Thiến, tối nay có muốn cùng tôi tham khảo một chút tình tiết cuối cùng không, thay đổi làm sao mới có thể thăng hoa cái chủ đề "Phá tan số mệnh này".

 

Đầu óc dần dần thanh tỉnh, tôi kìm chế xúc động muốn ôm Cố Dã.

 

Ở đối diện, Giang Đông vẫn đang nỉ non:

 

"Nam Thiến, đó không phải là mơ, đó là sự thật, d.a.o găm cứa trên cổ rất đau, nhưng đau cũng không đau bằng ly biệt, Nam Thiến, anh cho rằng...anh sẽ không được gặp lại em nữa."

 

Một chút thanh tỉnh trong đầu lại bị cảm giác khó thở ùn ùn kéo đến.

 

Hai cỗ lực lượng không ngừng lôi kéo tôi, tôi dùng hết sức lực mới không có thể không ôm ấp Giang Đông.

 

Tôi nghĩ tôi làm đúng rồi.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Bởi vì ngay sau đó, cô gái tên Lâm Ca kia liền xông vào.

 

Cô ta khóc nức nở ôm lấy Giang Đông, vùi mặt vào trong ngực anh ta.

 

Cô ta hiển nhiên rất sợ hãi, cô ta nói cô ta cho rằng mình suýt chút nữa liền mất anh ta rồi. Cô ta ân hận không ngớt, dường như cuối cùng cũng nhìn rõ chân tình của mình khi đối mặt với sống chết, cô ta muốn dẫn Giang Đông đi đăng ký kết hôn.

 

Giống như bị một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đầu vậy, tôi lập tức tỉnh táo lại.

 

Trong điện thoại truyền đến tiếng nôn ọe của Thịnh Cảnh:

 

"Tình tiếu máu chó như vậy, tiểu thư Nam Thiến, sao cô có thể chịu đựng được vây?"

 

Tôi điều chỉnh lại cảm xúc, bật cười, có sự thật gì đó dường như lộ ra....

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cai-nghien/chuong-8.html.]

Tôi đồng ý cuộc hẹn của Thịnh Cảnh.

 

_________

Lúc tôi rời khỏi phòng bệnh của Giang Đông, Giang Đông đang lạnh lùng đối kháng Lâm Ca.

 

Ánh mắt hung ác, lời nói ngoan lệ, cùng với Giang Đông lúc trước như chia thành hai người vậy, thay đổi vô cùng đột ngột.

 

Tôi nhân cơ hội trốn khỏi phòng bệnh, vẫn không tránh khỏi những làn sóng cảm xúc phi lý.

 

Tôi cố gắng gọi điện cho Thịnh Cảnh, khoảnh khắc khi anh ta xuất hiện tôi chờ không kịp móc lên cổ anh ta.

 

"Anh nói muốn tham khảo tình tiết, tham khảo thế nào cũng được đúng không?"

 

Trong mắt anh ta có ảnh sánh nhỏ vụn, cười nói:

 

"Chỉ cần cô nguyện ý, tôi liền theo đến cùng."

 

Vì thế lần đầu tiên, tôi chủ động hôn anh ta. Tôi tinh thế cảm nhận những thứ trong cái hôn kia mang đến.

 

Động lòng là chân thật. Tình yêu là mềm mại. Cũng không có cái gọi là cảm giác khó thở.

 

"Số phận của tôi hình như sớm đã bị ai đó định sẵn."

 

Kết thúc cái hôn kia, tôi ngẩng đầu nhìn Thịnh Cảnh.

 

"Anh biết, đúng không?"

 

Anh ta cười nhưng không nói, một lúc sau chỉ vén tóc của tôi ra sau tai.

 

"Vận mệnh của cô không phải do người khác làm chủ."

 

"Nếu là tác giả thì sao?" Tôi bình tĩnh hỏi.

 

"Nếu tôi nói thế giới này là một quyển tiểu thuyết, anh có tin không?"

 

Thịnh Cảnh chăm chú nhìn tôi một lúc:

 

"Trong đầu lại suy nghĩ linh tinh gì vậy, không phải cô trêu chọc tôi xong lại muốn lấy số mệnh ra để vứt bỏ tôi đấy chứ?"

 

Tôi không nhìn ra manh mối gì trong mắt anh ta, liền khôi phục lại nụ cười giảo hoạt.

 

"Tôi cũng không trêu chọc anh, chúng ta chỉ là tham khảo kịch bản mà thôi."

Loading...