Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cảm Ơn Bạn Trai Đã Gửi Anh Trai Đến - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-10-02 15:36:04
Lượt xem: 12,179

Tôi hít một hơi thật sâu.

Có thể nói ra những lời này thật sự quá sảng khoái.

Trước đây tôi sống thật sự quá ngột ngạt.

Chu Duyên nói đúng, tôi nên học cách từ chối sớm hơn.

Một lúc sau, mẹ tôi gửi tin nhắn đến.

Mẹ tôi rất tức giận.

[Lâm Tiện, nếu con không nghĩ cách quay lại với Chu Hoài Ngôn, thì đừng về nhà nữa.]

Anan

Từ nhỏ đến lớn, tác dụng duy nhất của tôi chính là dựa dẫm vào mối quan hệ với Chu Hoài Ngôn sao? 

13

Mấy ngày nay, hễ rảnh là Chu Duyên lại đưa tôi đi châm cứu mắt.

Mắt tôi ngày một tốt hơn.

Chỉ là vẫn chưa thể tiếp xúc với ánh sáng quá mạnh.

Buổi tối tôi sẽ cùng Chu Duyên ra ngoài đi dạo.

Chúng tôi nắm tay nhau, đi lang thang không mục đích.

Trò chuyện rôm rả, dù chỉ là một viên đá kỳ lạ cũng có thể nói chuyện.

Cho dù không nói gì, sự im lặng cũng không hề gượng gạo, tận hưởng khoảnh khắc nhịp tim đồng điệu này.

Đối với tôi, đi dạo với người mình thích là một việc rất thân mật và lãng mạn.

Làm những việc nhỏ nhặt thường ngày với người mình thích cũng khiến tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Không khí vừa phải, dưới ánh đèn đường tôi nhón chân hôn anh.

Chu Duyên mỉm cười ôm tôi vào lòng.

Đột nhiên anh hơi khựng lại.

"A Duyên, sao vậy?" Tôi hơi thắc mắc.

"Không sao, tối nay gió to, chúng ta về nhà thôi."

Chu Hoài Ngôn ở cách đó không xa siết chặt nắm đấm, răng nghiến ken két.

A Duyên? Lâm Tiện chưa bao giờ gọi anh như vậy.

Bây giờ anh mới chợt nhận ra, là A Duyên.

Thì ra hôm đó Lâm Tiện gọi là anh trai anh, Lâm Tiện đã nhận nhầm anh thành anh trai anh.

"Anh, anh thích Lâm Tiện."

Anh nghiến răng nghiến lợi nói ra câu này, là câu trần thuật.

"Bây giờ mới biết à? Chẳng lẽ trước đây anh không rõ ràng sao?”

"Anh, em tin tưởng anh như vậy, vậy mà anh lại cướp bạn gái của em!"

Chu Hoài Ngôn tức đến mức mắt đỏ hoe: "Lần trước khi anh gửi ảnh cho em, Lâm Tiện có phải đang ở trên giường anh không?"

"Là anh đang ở trên giường cô ấy." Chu Duyên sửa lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cam-on-ban-trai-da-gui-anh-trai-den/chuong-8.html.]

Chu Hoài Ngôn hoàn toàn mất kiểm soát: "Anh biết rõ cô ấy là bạn gái của em! Là bạn gái của em trai ruột anh!"

Chu Duyên khẽ cười nhạo một tiếng, hỏi ngược lại: "Thế còn cậu, cậu rõ ràng biết bạn gái mình bị thương mất thị lực, vậy mà vẫn ra nước ngoài cùng cô bạn thanh mai trúc mã. Cậu có từng coi cô ấy là bạn gái của mình chưa?"

Chu Hoài Ngôn suy sụp: "Anh, từ nhỏ đến lớn em chưa từng tranh giành thứ gì với anh, em cái gì cũng có thể không cần, em chỉ muốn anh trả Lâm Tiện lại cho em."

Chu Duyên bật cười: "Chu Hoài Ngôn, cậu có tôn trọng Lâm Tiện không? Cậu có coi Lâm Tiện là con người không? Trong mắt cậu, cô ấy là thứ muốn vứt thì vứt, muốn lấy thì lấy à?"

Chu Duyên khẽ gõ ngón trỏ và ngón giữa lên bàn: "Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn cậu có thể tranh giành thứ gì với tôi? Dù là công ty hay Lâm Tiện, đều phải dựa vào năng lực mà nói thôi."

Chu Hoài Ngôn thẹn quá hóa giận, hất tung đồ trên bàn làm việc của Chu Duyên xuống đất.

"Người Lâm Tiện thích là tôi! Chỉ cần tôi quay về, cô ấy sẽ quay lại bên tôi."

"Cậu cũng tự tin đấy, cậu nghĩ rằng sau khi bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác, người ta sẽ không chút oán giận mà quay về bên cậu sao?"

So với Chu Hoài Ngôn đang luống cuống, Chu Duyên là người lớn tuổi hơn lại càng tỏ ra bình tĩnh.

"Anh, em rất tin tưởng anh!"

"A Duyên?"

Tôi nghe thấy tiếng động lớn từ phòng làm việc của Chu Duyên.

Vừa mở cửa đã thấy Chu Hoài Ngôn muốn động thủ đánh Chu Duyên.

Tôi biết Chu Hoài Ngôn chắc chắn đánh không lại Chu Duyên, nhưng vẫn chạy đến trước mặt Chu Duyên để bảo vệ anh.

Tôi trừng mắt nhìn Chu Hoài Ngôn, dù hắn thích gây sự đánh nhau bên ngoài thì thôi đi, vậy mà còn muốn đánh anh trai mình nữa.

"Lâm Tiện, em nghe anh nói, anh không cố ý lừa em."

"Nếu anh biết anh trai anh thích em, anh tuyệt đối sẽ không để anh trai thay anh chăm sóc em!"

"Là anh đã phụ lòng em."

"Bây giờ anh đã quay về, anh cũng biết mình sai rồi, tin nhắn chia tay của em anh có thể coi như không thấy."

"Lâm Tiện, chúng ta làm lại từ đầu nhé."

Tôi hoàn toàn hoang mang.

Tôi cứ nghĩ sau khi gửi tin nhắn chia tay, tôi và Chu Hoài Ngôn coi như chấm dứt, dù gì hắn cũng là người rất sĩ diện.

Tôi không ngờ hắn sẽ quay về nước tìm tôi.

"Em chưa từng thích anh."

"Sao anh phải tức giận, anh chẳng phải cũng chưa từng thích em sao?"

Chu Hoài Ngôn lảo đảo.

"Không phải vậy... Anh thích em."

"Mấy ngày ở nước ngoài, anh càng chắc chắn mình thích em, anh còn mua cả nhẫn rồi."

Chu Hoài Ngôn vội vàng lấy nhẫn ra.

"Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ đính hôn, lần này anh nghiêm túc đấy!"

"Cô ấy không đồng ý." Chu Duyên ôm tôi vào lòng.

“Chị dâu sắp lộ bụng rồi, cậu vẫn chưa từ bỏ à?"

Tôi cúi đầu nhìn bụng, lộ bụng chỗ nào chứ?

Không đúng, mặt tôi đỏ bừng, tôi và anh ấy còn chưa xảy ra chuyện gì.

Loading...