Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CẦN GÌ PHẢI LƯU LUYẾN MỘT GƯƠNG MẶT - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-14 11:24:35
Lượt xem: 748

6,

Về đến nhà, tôi tắm rửa sạch sẽ, nằm nghiêng ráo nước trên giường.

 

Mở điện thoại ra, thấy nhóm gia đình có hơn 99+ tin nhắn.

 

Tôi lướt lên, thấy cả nhà đang ăn mừng Lạc Hành Dịch theo đuổi vợ thành công.

 

Tôi và em trai giống nhau, cả hai đều khá cứng đầu trong chuyện tình cảm, thằng bé thích cô gái đó lâu hơn tôi thích Lục Khiêm.

 

Phản ứng đầu tiên của tôi là vui mừng cho thằng bé, nhưng lướt lên nữa lại thấy không đúng, tin này là bà nội đăng trong nhóm.

 

Nếu thật sự theo đuổi thành công, Lạc Hành Dịch đã tự mình công khai rồi.

 

Nên tôi nhắn riêng cho thằng bé, "Em trai, sao theo đuổi được vợ rồi mà kín tiếng thế? Không giống em chút nào."

 

Thằng bé trả lời tôi, "Chưa theo đuổi được, hôm nay gọi điện cho bà nội, nói giữa chừng thì bị bà cắt ngang, giờ vẫn chỉ là bạn trai trên danh nghĩa."

 

Tôi thở dài, sao tôi và em trai giống nhau thế nhỉ. 

 

Tôi bây giờ cũng vậy, cũng chỉ là trên danh nghĩa, chỉ hơn thằng bé là có cái tờ chứng nhận mà thôi.

 

Tôi khích lệ em trai, "Cố lên! Đã trên danh nghĩa rồi thì sẽ sớm gặt được quả ngọt thôi!"

 

Vừa là khích lệ em trai, cũng là nói với chính mình.

 

Lục Khiêm tắm xong, anh vào phòng ngủ, vừa nhìn thấy anh, khóe miệng tôi bất giác cong lên.

 

"Khiêm Khiêm à, cổ em mỏi quá, anh xoa bóp giúp em được không? Em không tự xoa được."

 

Tôi nằm sấp trên giường, mặc chiếc váy ngủ đen mỏng dính, phần lưng hở ra đến eo, vừa thuần khiết vừa quyến rũ.

 

Anh không nói gì, tốt tính xoa bóp giúp tôi.

 

Tôi nói với anh, "Bên này bên này, đúng rồi, sang trái chút... xuống chút nữa..."

 

"Ah, sướng quá--!"

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

 

Tay Lục Khiêm dừng lại, "Đừng kêu nữa, kêu nữa không xoa bóp cho đâu."

 

Tôi ngậm miệng.

 

Vài phút sau, tôi nhìn anh rồi nói, "Anh có muốn em xoa bóp cho không? Kỹ thuật em rất tốt, đảm bảo sướng hơn anh xoa cho em."

 

Lục Khiêm tắt đèn đầu giường cái tạch, "Tôi thấy em muốn sờ mó tôi thì có?"

 

Tôi nói, "Anh tự luyến quá đi, em chỉ muốn có qua có lại thôi."

 

Giọng Lục Khiêm bình tĩnh như bóng tối trước mắt, anh nói, "Chúng ta đã kết hôn rồi, chỉ cần yêu cầu của em hợp lý, anh sẽ đáp ứng em, nếu không có gì bất ngờ, sau này chúng ta sẽ ở bên nhau đến bạc đầu, mặc dù không liên quan đến tình cảm... thôi, ngủ đi, mai còn dậy sớm đi làm."

 

7

Ngoài việc không yêu tôi, thật ra Lục Khiêm làm rất tốt nhiệm vụ của một người chồng.

 

Anh lái xe đến công ty đón tôi về nhà, thường xuyên chuẩn bị những món quà nhỏ cho tôi, còn hỏi tôi có muốn đi du lịch hay không. Chỉ cần tôi muốn gì, anh đều sẽ cố gắng thực hiện cho tôi.

 

Như anh ấy nói, những gì tôi muốn anh ấy làm, anh ấy đều sẽ làm.

 

Trong thời gian này, tôi cố gắng để anh quen thuộc với sự tồn tại của tôi. 

 

Ví dụ, tôi dần thay đổi áo ngủ của anh ấy thành những bộ đồ đôi, thay vỏ gối trên ghế sofa bằng vỏ gối in hình của chúng tôi…

 

Tôi còn trồng rất nhiều hoa hồng đỏ mà tôi thích trong vườn nhà anh.

 

Ngôi nhà vốn có tông màu lạnh giờ đã trở nên tươi sáng rực rỡ hơn rất nhiều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/can-gi-phai-luu-luyen-mot-guong-mat/chuong-2.html.]

Anh không có ý kiến gì, để mặc tôi sắp xếp.

 

Tôi cũng đảm nhận việc chuẩn bị bữa sáng cho anh mỗi ngày.

 

Anh phát hiện ra tôi nấu ăn rất ngon, còn kinh ngạc một hồi, đó là do tôi đã cố gắng rèn luyện từ thời còn học đại học, cho nên anh không hề biết điều này.

 

Từ đó, bữa sáng đơn giản của anh ấy không bao giờ xuất hiện trên bàn ăn nữa.

 

Cuộc sống của chúng tôi giống hệt như một cặp vợ chồng già.

 

Nhưng thực ra mới chỉ hai tháng trôi qua.

 

Tôi bắt đầu suy nghĩ, nếu có thể cùng anh ấy sống đến đầu bạc răng long như thế này, tôi cũng hài lòng rồi.

 

8

Hôm đó trợ lý của tôi đưa tôi sơ yếu lý lịch của thư ký mới tuyển dụng.

 

Sau khi lọc ra, chỉ còn lại hai người, một nam một nữ, lý lịch đều rất xuất sắc, nhưng xét về kinh nghiệm làm việc, cậu nam có phần nhỉnh hơn.

 

Ánh mắt tôi dừng lại trên sơ yếu lý lịch của cô gái, phát hiện cô ấy học cùng trường đại học với Lục Khiêm.

 

Tôi gõ nhẹ ngón tay lên bàn, nói với trợ lý, "Giữ lại cả hai, sau kỳ thực tập sẽ quyết định."

 

9,

Cô thực tập sinh nữ tên là Tô Thiến.

 

Người xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào, trông giống một ngôi sao nhỏ.

 

Cô ấy gọi tôi là Lạc tổng vài ngày, sau đó, khi chỉ có hai chúng tôi, cô ấy tươi cười nói rằng cô ấy cảm thấy tôi rất thân thiện, có thể gọi tôi là chị Lạc không.

 

Tôi đã gặp rất nhiều người mới đi làm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp một người muốn gọi sếp là chị.

 

Mặc dù tính cách này lấy lòng được rất nhiều người, nhưng tôi không thích những người vừa mới quen đã chủ động gần gũi nhiệt tình với mình.

 

Sự nhiệt tình quá mức ngay từ đầu thường là giả dối và hão huyền, rồi dần dần khô héo, cuối cùng trở nên xấu xí vô cùng.

 

Nhưng vì năng lực làm việc của cô ấy khá tốt, tôi không bảo trợ lý sa thải cô ấy.

 

Một tháng thực tập trôi qua rất nhanh.

 

Ngày đó Lục Khiêm đến công ty đón tôi như thường lệ.

 

Không biết Tô Thiến chạy từ đâu tới.

 

Cô ấy cười tươi, "Chị Lạc, anh chị đi đâu vậy? Có thể cho em đi nhờ được không? Nhà em ở phố Đông Vinh."

 

Tôi nhướng mày.

 

Tôi đã nói với cô ấy rằng không được gọi tôi là chị Lạc.

 

Cô ấy cũng đã hứa sẽ không gọi như vậy nữa.

 

Tôi không tin đây là vô tình.

 

Mà cô ấy cố ý làm như vậy, chỉ có thể là vì Lục Khiêm đứng bên cạnh tôi.

 

Tôi hứng thú nhìn đóa hoa nhỏ đang cười tươi trước mặt này, cô ấy cũng không ngần ngại đối diện với ánh mắt của tôi.

 

Trong ánh mắt đó có một sự soi xét, tò mò, dù ngoài mặt đang cười nhưng tôi có một cảm giác, người phụ nữ này có sự thù địch với tôi.

 

Mà sự thù địch này, liên quan đến Lục Khiêm.

 

Học cùng trường đại học với Lục Khiêm, không lẽ người này là người Lục Khiêm từng yêu sao?

 

Loading...