Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CHẠY VỀ PHÍA NHAU - Chương 4.2 + 5

Cập nhật lúc: 2024-06-06 10:40:25
Lượt xem: 848

Tôi rất động lòng, rất muốn đồng ý.

Nhưng bây giờ chúng tôi đã uống rượu, dù có quay lại trong lúc xúc động, cũng vẫn đối mặt với những vấn đề không thể lâu dài.

Tôi vẫn nhớ lời ông của anh ấy từng nói: “Kiều Hi, Nhà họ Thịnh chúng tôi là hào môn, nữ diễn viên không thể vào, cô nên tự biết điều này.”

Khi Thịnh Cảnh An còn nhỏ, bố anh ấy qua đời, mẹ tái giá.

Anh ấy được ông nội nuôi lớn, rất kính trọng ông, tôi không muốn anh ấy khó xử.

Tôi đắng lòng nói: “Thịnh Cảnh An, chúng ta… không hợp nhau.”

Anh ấy phản bác khẽ: “Chúng ta rõ ràng rất hợp nhau mà.”

Điều tôi nói không hợp là gia thế, không phải loại hợp nhau như anh ấy nói.

“Không hợp, anh với Lục Kỳ mới hợp.” Tôi nói xong mở cửa xe, một chân bước xuống.

Anh ấy từ phía bên kia xuống, bế tôi lên.

Thấy tôi muốn tránh, anh ấy nhẹ dỗ: “Ngoan, để tôi đưa em lên.”

Khách sạn đoàn phim ở, thường có nhiều paparazzi.

Tôi sợ bị chụp, vô thức dán mặt vào n.g.ự.c anh ấy: “Bị chụp không hay đâu, thả em xuống.”

Anh ấy cười nhẹ: “Bị chụp không phải tốt sao?”

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Trước đây khi chúng tôi yêu nhau, anh ấy không bao giờ che giấu mối quan hệ.

Khi đi dạo gặp paparazzi, tôi muốn buông tay, anh ấy sẽ nắm tay tôi lại, siết chặt.

Tại phòng khách sạn.

Thịnh Cảnh An đặt tôi lên giường, nhưng không vội đi, anh ấy nhìn tôi chăm chú, ánh mắt đầy nhiệt tình và chiếm hữu: “Ngày mai có cảnh hôn?”

Tôi gật đầu: “Ừ.”

Nếu là trước đây, anh ấy sẽ dùng giọng không chấp nhận cự tuyệt mà nói: “Dùng diễn viên đóng thế đi.”

Bây giờ, giọng điệu lại có phần thương lượng: “Dùng diễn viên đóng thế, được không?”

Tôi nhắc anh ấy: “Thịnh Cảnh An, chúng ta đã chia tay rồi.”

Anh ấy cười buồn, thở dài: “Nhưng tôi vẫn sẽ ghen.”

“Ngày mai nói sau.” Tôi sợ nói tiếp sẽ mềm lòng, “Anh còn không về sao?”

Anh ấy cứng đầu và bá đạo: “Giờ đồng ý đi, nếu không… mai tôi sẽ đến phim trường giám sát em.”

Tên ghen tuông này, nếu không đồng ý, ngày mai anh ấy thật sự sẽ đến phim trường can thiệp.

Tôi thở dài: “Được, em đồng ý.”

Anh hài lòng đắp chăn cho tôi, không giấu nổi nụ cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chay-ve-phia-nhau/chuong-4-2-5.html.]

5

Sáng hôm sau, khi tôi đang trang điểm ở phim trường, Lục Kỳ dẫn theo đối thủ của tôi, Tiểu Hoa Diệp San đến.

Lục Kỳ đuổi chuyên viên trang điểm đi, ném một tập ảnh lên bàn trang điểm: “Kiều Hi, bộ phim này chị không cần đóng nữa, tôi đã nói với đạo diễn, để Diệp San thay chị làm nữ chính.”

Trong ảnh, là cảnh tối qua Thịnh Cảnh An bế tôi về khách sạn.

Paparazzi định công bố ảnh, nhưng Lục Kỳ đã trả tiền để mua lại.

Không cần nghĩ cũng biết, cô ta nhìn thấy ảnh thì tức giận, muốn dạy tôi một bài học.

Phía sau cô ta là nhà họ Lục, có đủ khả năng.

Tôi bình tĩnh nói: “Lục Kỳ, bộ phim này đã quay được một tháng, giờ đổi nữ chính, làm lãng phí công sức của bao nhiêu người trong đoàn? Dù cô có ghét tôi, cũng xin tôn trọng công sức của người khác.”

Lục Kỳ cười lạnh: “Ha, công sức của mấy người này, trong mắt tôi không đáng một xu.

“Tiền tổn thất tôi sẽ đền bù, tóm lại, nữ chính phim này không thể là chị.”

Cô ta tiến lại gần tôi, đe dọa: “Đây là bài học cho chị, nếu chị còn dám dây dưa với Cảnh An, lần sau sẽ không chỉ là đổi nữ chính đơn giản như vậy đâu.”

Cô ta nói từng chữ một: “Tôi sẽ làm chị biến mất khỏi làng giải trí!”

Diệp San đi đến bên tôi, cười nhẹ: “Chị Kiều Hi, xin lỗi nhé, em phải ngồi chỗ chị để trang điểm, làm ơn nhường chỗ.”

Tôi đứng dậy, nhường chỗ, đi tìm đạo diễn.

Đạo diễn mặt đầy khó xử: “Đổi nữ chính là quyết định của nhà đầu tư, tôi cũng không có cách nào.”

Trong giới giành giật tài nguyên là chuyện thường, nhưng Lục Kỳ làm quá lố.

Trước đây khi tôi và Thịnh Cảnh An còn bên nhau, không ai dám giành tài nguyên của tôi.

Bây giờ mọi thứ đã khác.

Quản lý Tĩnh Tỷ cân nhắc lợi hại, khuyên tôi nhịn một chút, đừng đối đầu với vốn, nếu không thứ mất nhiều hơn không chỉ là tài nguyên này.

Rời khỏi đoàn phim, tôi nhận được cuộc gọi của Thịnh Cảnh An: “Bị thay thế rồi?”

Tôi hỏi lại: “Anh biết? Sao anh lại để Lục Kỳ làm loạn như vậy?”

Anh ấy thản nhiên: “Em nghỉ ngơi vài ngày. Vài ngày sau, tôi sẽ giải quyết chuyện này.”

Nhà họ Thịnh quyền lực hơn nhà họ Lục nhiều.

Chỉ cần Thịnh Cảnh An can thiệp, có thể giữ lại vai nữ chính cho tôi.

Lửa đã cháy đến chân, nhưng anh ấy lại nói đợi vài ngày rồi tính.

Trước đây anh ấy không như vậy.

Thôi, dù sao cũng đã chia tay.

Anh ấy giúp là tình nghĩa, không giúp cũng là lẽ đương nhiên.

Loading...