Chỉ Là Thư Nguyền Rủa, Sao Phải Xoắn? - Series「Quỷ Sai 2」 - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-08-14 11:43:31
Lượt xem: 818
4.
Trần Nguyệt vừa ra khỏi cửa, tôi vội ẩn thân theo sau cô ta.
Cô ta nói là đi làm móng, nhưng thật ra không hề ra khỏi trường.
Cô ta đến khu rừng phía sau tòa nhà ký túc xá.
Đợi một lúc lâu.
Thì có một cậu con trai gầy gò, mặt đầy mụn trứng cá, đeo kính gọng đen xuất hiện.
Cậu ta trông rất căng thẳng, cứ nắm chặt góc áo, không dám nhìn Trần Nguyệt.
Trần Nguyệt có hơi mất kiên nhẫn, đưa cho cậu ta một nắm khăn giấy, rồi hỏi:
"Tôi đã thu thập được tóc của cô ta, khi nào lời nguyền mới có hiệu nghiệm?"
Cậu ta đỏ mặt, đẩy gọng kính.
"Chỉ cần đốt tóc của cô ta cho oan hồn đó, cô ta sẽ nhanh chóng bị oan hồn quấn thân, xui xẻo tột cùng!"
Lúc này Trần Nguyệt mới hài lòng gật đầu, cười đắc ý.
"Tốt nhất là cậu không được lừa tôi, nhưng tôi muốn tăng thêm hiệu quả, không chỉ làm cô ta xui xẻo, tôi muốn cô ta... Bị hủy cả dung nhan, thân bại danh liệt!"
Cậu ta kinh ngạc nhìn Trần Nguyệt.
"Thư… Thư nguyền rủa này chỉ để chọc người thôi, thường chỉ làm rụng tóc, mất tiền, tinh thần hoảng loạn, nếu làm hại người khác, sẽ bị phản tác dụng."
Thấy vậy, Trần Nguyệt bĩu môi, nắm lấy góc áo của cậu ta, lắc lắc nũng nịu.
"Không phải cậu nói thích tôi sao? Chuyện nhỏ này cũng không chịu làm, cậu không biết Uông Thanh Ngư quá đáng thế nào đâu, cô ta ngày nào cũng bắt nạt tôi trong ký túc xá, sỉ nhục tôi, tôi thực sự nuốt không trôi cơn giận này."
Tôi ngồi xổm trong bụi cỏ hóng hớt.
Hóng đến chính mình.
???
Có phải cô ta nói ngược rồi không?
Cậu ta bị sắc đẹp của Trần Nguyệt khuất phục, ngơ ngác gật đầu.
Cậu ta nhanh chóng lấy tóc được bọc trong khăn giấy ra.
Hai tay bắt đầu kết ấn, tắc khắc một ngọn lửa nhỏ bén lên tóc.
Tóc cháy xém tỏa ra mùi khét.
Miệng cậu ta lẩm bẩm câu chú.
Được đấy, còn là người trong Đạo môn, chỉ là chưa học hết nghề.
Cậu ta không nhận ra đó hoàn toàn không phải là tóc của tôi.
Rõ ràng đó là tóc của Trần Nguyệt.
Chỉ là tôi đã dùng phép để che mắt lại rồi.
Tôi chỉ muốn xem, lá thư nguyền rủa này ở chỗ tôi, tóc dùng là của Trần Nguyệt.
Rốt cuộc lời nguyền này sẽ ứng vào ai?
5.
Sau khi cậu ta làm phép xong, Trần Nguyệt vội hôn chụt một cái lên mặt cậu ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chi-la-thu-nguyen-rua-sao-phai-xoan-seriesquy-sai-2/chuong-2.html.]
Cậu ta không thấy ánh mắt chán ghét đến c.h.ế.t của Trần Nguyệt, vẫn vui mừng đến mê mẩn.
Còn tôi thì đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh toát, như bị một cái xác đông lạnh ôm chặt từ phía sau, bất giác rùng mình.
Tôi trấn tĩnh lại, nhanh chóng rút một móc linh hồn của quỷ sai ở sau lưng ra, hình dạng như lưỡi liềm, mạnh mẽ c.h.é.m vào không khí sau lưng.
Chỉ trong nháy mắt, một đám khí độc màu đen tản ra tứ tung, nhưng vẫn có một luồng khí đen chui vào cơ thể tôi.
Chết tiệt, sơ suất rồi, khí độc của ác quỷ này, không biết có làm tôi tiêu chảy không nữa!
Sau khi Trần Nguyệt và cậu trai đó rời đi, tôi bực mình lấy điện thoại của âm gian ra, gọi cho đồng nghiệp.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Anh ơi cứu em, em lỡ nuốt phải oán khí của ác quỷ rồi, liệu em có bị tiêu chảy không?"
Một lúc sau mới nghe thấy giọng nam êm tai từ đầu bên kia.
"… Học nghề chưa thông, tiêu chảy thì tìm quỷ y, tìm anh làm gì?"
"Huhuhu... đối phương là đạo sĩ, anh biết mà, pháp thuật của đạo sĩ khắc chế quỷ sai chúng ta."
"Chờ đấy."
Đối phương dứt khoát cúp máy.
20 phút sau.
Tôi ngồi trong căn tin phía Đông của trường đại học, ngấu nghiến món sườn xào chua ngọt.
Một người đàn ông có gương mặt thanh tú, trông chỉ khoảng mười tám, mười chín tuổi, ngồi xuống trước mặt tôi.
Anh ấy chính là đồng nghiệp kiêm cấp trên của tôi, Tang U.
"Em không bị tiêu chảy à?"
Tôi phẩy tay: "Đang ăn mà, đừng nói những chuyện ghê tởm thế chứ!"
Khóe miệng anh ấy giật giật hai cái.
Tôi vừa gặm sườn vừa báo cáo tình hình điều tra cho anh ấy.
Anh ấy đưa tay chạm vào bức thư nguyền rủa, sắc mặt phút chốc trở nên nghiêm trọng.
"Đúng là thuật nguyền rủa của đạo môn, hơn nữa chất liệu của bức thư này rất đặc biệt, may mà em lanh trí, không dùng tóc của mình, nếu không giờ em không đi nổi luôn rồi."
Sắc mặt tôi biến đổi trầm trọng, không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy.
"Vậy bây giờ em phải làm sao?"
"Lá thư này phong ấn ác quỷ, chỉ có hóa giải oán khí của nó mới có thể giải trừ lời nguyền."
"Hóa giải thế nào?"
Tang U ngẩn người một hồi, còn chưa nói gì.
Tôi đột nhiên đứng dậy, vỗ trán một cái.
"Em vừa nghĩ ra một ý tưởng rất tuyệt vời luôn!"
6.
1 giờ sau.
Tôi cầm lá thư nguyền rủa đến ngôi chùa Thuận Đức nổi tiếng nhất trong thành phố, thành kính bỏ vào hòm công đức của chùa.
Một vị sư bên cạnh nhìn thấy phong thư dày của tôi, từ bi cúi đầu cảm ơn.
"Nam Mô A Di Đà Phật, hiện giờ ít người còn dùng tiền mặt lắm, lòng tốt của thí chủ chắc chắn sẽ được Phật tổ cảm ứng."
Thật vậy sao? Phật tổ thật sự có thể cảm nhận được hả?