Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 123

Cập nhật lúc: 2024-10-28 20:21:56
Lượt xem: 18

Một nam đồng nghiệp khác cười: "Cô mà cũng lấy tiền, phải cho thêm tiền mới để cô tính."

 

"Cút cút cút, tôi vừa nãy bấm đốt tính, cậu năm nay sang năm cũng không thoát kiếp FA!"

 

Nam đồng nghiệp đứng dậy nhường lại chỗ ngồi, nói đùa với Nguyễn Tố: "Cô ngàn vạn lần đừng tính nhân duyên, nghe nói tính một lần lại ế một lần."

 

Giai Giai trợn trắng mắt: "Cậu cho rằng người ta giống cậu sao, nhân duyên của Tố Tố tốt lắm."

 

Nguyễn Tố cũng không muốn tính gì cả, nhưng chịu không nổi sự nhiệt tình của đồng nghiệp, chỉ đành ngồi xuống làm "chuột bạch" cho đồng nghiệp luyện tay nghề.

 

Giai Giai nhìn cô chăm chú: "Tính tình duyên?"

 

Nguyễn Tố lắc đầu: "Không tính."

 

Cô đối với những chuyện này.. thật sự là không quá hứng thú, khi nào nên đến tự nhiên sẽ đến, không đến thì độc thân như vậy cũng khá tự tại.

 

"Sự nghiệp?"

 

Nguyễn Tố: "Công việc hiện tại của tôi khá thuận lợi, hẳn là cũng không cần tính."

 

"Tố Tố ngoan, cô nói một chuyện để tôi tính cho cô có được không. Hôm nay trạng thái của tôi đặc biệt tốt, thật đó."

 

Nguyễn Tố ngẫm nghĩ, nghĩ đến chuyện Quý Minh Sùng đang phiền não, bèn nói: "Vậy cô giúp tôi tính một chuyện, xem có thể thành hay không."

 

"Đến đi!"

 

* * *

 

Sau mấy phút, Giai Giai vẻ mặt nghiêm túc cho ra bốn chữ: "Tùy cơ ứng biến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chi-muon-ben-em/chuong-123.html.]

 

Nguyễn Tố: "?"

 

Giai Giai hắc hắc cười: "Nhưng là ý tốt a! Tôi cảm thấy có thể thành." Lời nói đến đây, cô cũng không quên mua cho bản thân cái bảo hiểm: "Nếu như không thành, cũng đừng trách tôi, tôi vẫn chưa thành tài mà."

 

Nguyễn Tố lại có chút vui vẻ, mặc kệ nói thế nào, đây cũng là lời hay, là dấu hiệu tốt. Cô lấy từ trong túi xách ra hai viên chocolate đưa cho Giai Giai: "Mượn lời may mắn của cô!"

 

* * *

 

Nguyễn Mạn gần đây mọi chuyện đều không thuận lợi.

 

Từ đêm tất niên cho đến bây giờ, theo cô ta thấy, không có nổi một chuyện tốt.

 

Đầu tiên là Lâm Hướng Đông đối với cô ta lúc nóng lúc lạnh. Có đôi lúc cả ngày cũng không trả lời tin nhắn của cô ta, có đôi lúc lại mua quà cho cô ta. Chuyện tình cảm cô ta chưa trải nghiệm nhiều. Kiếp trước ban đầu thích Quý Minh Sùng, muốn trở thành vợ chưa cưới của anh, sau lại cô ta lăn lộn giữa mấy người đàn ông, cũng không hề thật lòng. Kiếp này cô ta sống lại trở về, liền ở bên Lâm Hướng Đông. Cô ta không biết có phải tất cả đàn ông đều như vậy, làm cho người ta không nắm bắt được.

 

Cô ta cho rằng Lâm Hướng Đông có người phụ nữ khác, nhưng nghe ngóng tin tức từ Bạch Đào, Bạch Đào cũng an ủi cô ta, làm cô ta không nghĩ nhiều nữa. Bạch Đào nói với cô ta gần đây công ty nhiều việc, liền thư ký phiên dịch như cô một tuần cũng phải tăng ca mấy ngày, càng đừng nói là Lâm Hướng Đông. Lúc này cô ta mới yên tâm.

 

Mà mẹ Nguyễn bên kia, cô ta gặp phải sự lạnh nhạt chưa từng có, đây là chuyện trước nay chưa bao giờ xảy ra. Cô ta cho rằng cô ta đem tiền trả lại, mẹ Nguyễn sẽ lần nữa bị dỗ dành mà hết giận. Nào ngờ, mẹ Nguyễn bắt đầu trốn cô ta, thật sự trốn không được, mẹ Nguyễn liếc cũng không liếc cô ta lấy một cái. Cô ta chủ động tìm chủ đề chuyện trò, mẹ Nguyễn cũng làm như không nghe thấy.

 

Cô ta không hiểu, chỉ là một chuyện nhỏ như thế, đến nỗi như vậy sao?

 

Hôm nay, cô ta lái xe đi dạo lang thang không mục tiêu, vốn dĩ chuẩn bị về nhà, không chú ý chạy thẳng đến nơi không dành cho xe chạy. Quẹo trái lần nữa theo hướng dẫn, cô ta lái xe đến một con đường. Lúc này vẫn chưa đến giờ cao điểm người người tan làm, trên đường không có người cũng không có xe qua lại. Tâm tình cô ta thật sự không tốt, muốn mở nhạc trên xe lên để thay đổi tâm trạng. Đúng lúc điện thoại kết nối bluetooth, cũng không chú ý tới đầu đường phía trước có người. Đợi sau khi cô ta phản ứng được, thông qua kính chiếu hậu nhìn lại, có một bà lão nằm trên mặt đất đang gian nan muốn bò dậy.

 

Cô ta sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Từ khi cô ta lấy được bằng lái lái xe trên đường đến bây giờ cũng đã mấy năm, quẹt vào đuôi xe cũng có đ.â.m vào xe nhưng vẫn chưa đ.â.m vào người nào. Trong nháy mắt n.g.ự.c cô ta đập điên cuồng, phản ứng đầu tiên vậy mà là giẫm chân ga chạy đi.

 

Đợi đi được một lúc lâu, cô ta dừng xe lại bên đường, phát hiện lòng bàn tay chính mình đều đang đổ mồ hôi.

 

Tốc độ lái xe của cô ta không hề nhanh, cũng cảm giác được, hẳn là không thể nào đ.â.m vào bà lão kia.

Loading...