Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-05 19:42:32
Lượt xem: 98

Bà cưới cô con dâu này về, thứ nhất là vì không thích cách cư xử của nhà họ Nguyễn, muốn vui vẻ trên sự khổ sở của họ, thứ hai là vì lòng riêng của bản thân mình. Là một người mẹ, bà luôn có cảm giác là con trai mình sẽ tỉnh lại. Chỉ là không biết đến khi nào, có lẽ là ngày mà bà không còn trên đời nữa. Vì vậy bà muốn tìm một người ở bên cạnh con trai mình.

 

Nhưng bà rất mâu thuẫn. Bất kể con trai như thế nào, bà luôn cảm thấy con trai mình là tốt nhất. Nếu như con trai bà không xảy ra chuyện, thì Nguyễn Tố này chắc chắn là không xứng với con trai bà. Nhưng bà cũng nghĩ thông rồi, chỉ cần Nguyễn Tố là người thành thật, sau này bà nhất định sẽ không bạc đãi cô.

 

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng bây giờ bảo bà thân thân thiết thiết sống với nhau như người một nhà, còn đào tim đào phổi ra mà đối đãi thì đó không còn là bà nữa.

 

Bà muốn quan sát thêm một thời gian nữa.

 

Một bữa cơm này, Đậu Tương ăn rất ngon lành, mẹ Quý cũng vậy.

 

Đậu Tương húp hết nước mì, bụng nhỏ ăn đến phình phình, nghi hoặc hỏi: "Bà nội, đây rõ ràng là cùng một loại mì sợi, cùng một loại trứng, bỏ muối như nhau, sao bà làm lại khó ăn, của thím làm lại thơm như vậy?"

 

Mẹ Quý: "..."

 

Thừa dịp Nguyễn Tố đi rửa chén, mẹ Quý gọi cháu trai vào phòng, còn cẩn thận đóng cửa lại.

 

"Đậu Tương, những lời bà nội sắp nói, con phải nhớ kỹ." Mẹ Quý thấp giọng nói: "Nếu thím hỏi nhà mình còn bao nhiêu tiền, thì con nhớ nói là không còn tiền nữa."

 

Lòng người khó dò không thể không phòng bị, bên ngoài rất nhiều người đang đoán già đoán non rằng con thuyền nát này vẫn còn ba cân đinh. Nhà họ Quý năm đó đã từng trải qua thời kỳ huy hoàng lâu như vậy, làm sao nói phá sản liền phá sản. Nói không chừng trong tay mẹ Quý vẫn còn rất nhiều tiền riêng. 

 

Ai mà không biết, mẹ Quý thích nhất là châu báu trang sức, bà chỉ tùy ý cất giữ một ít, vậy cũng không phải không được. Đã có lời đồn như vậy, mẹ Quý cũng biết bản thân sẽ bị người khác ngấm ngầm nghĩ về mình như thế. Vì vậy một năm trở lại đây bà rất cẩn thận, tiết kiệm mọi bề. Rõ ràng biết bản thân nấu cơm không ngon, cũng biết cháu trai Đậu Tương bị đói mà gầy đi nhưng bà vẫn không đưa cháu ra ngoài tiệm ăn.

 

Bà vốn rất coi trọng mặt mũi nhà họ Quý, vậy mà hôn lễ hôm qua cũng chỉ tổ chức ở một nhà hàng nhỏ, vô cùng sơ sài cũng là vì không muốn để người ngoài hoài nghi, nhìn chằm chằm vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chi-muon-ben-em/chuong-3.html.]

 

Bây giờ tuy Nguyễn Tố đã trở thành con dâu của bà, nhưng theo như bà thấy đó cũng chỉ là người ngoài cuộc, cần phải đặc biệt đề phòng.

 

Đậu Tương giương mi lên: "Ai ạ?"

 

Mẹ Quý: "Thím con đó."

 

Đậu Tương lắc lắc đầu: "Thím không có hỏi."

 

"Ý của nội là, lỡ như thím con có hỏi thì con trả lời như vậy."

 

Mẹ Quý kỳ thực cũng không quá lo lắng cháu trai không kín miệng. Một mặt cháu trai vẫn còn nhỏ chưa biết gì, bà cũng không dám để cho nó biết. Mà mặt khác, cháu trai tuy rằng còn nhỏ nhưng lại vô cùng thông minh, không phải là người dễ bị người khác mua chuộc. Nguyễn Tố muốn từ chỗ thằng bé nghe ngóng tin tức trong nhà cũng vô dụng thôi.

 

Nhưng mà dặn dò trước một chút vẫn hơn.

 

Đậu Tương bỉu bỉu môi. Thằng bé mấy hôm trước cùng với bà nội xem phim truyền hình. Trong phim, hai người phụ nữ rất là phiền phức ngày nào cũng cãi nhau. Người phụ nữ trẻ nói, con dâu không dễ làm, mẹ chồng quá quá đáng. Người mẹ chồng lại nói, bây giờ thời thế thay đổi rồi, con dâu còn dám hếch mũi lên khi dễ cả mẹ chồng.

 

Từ hôm qua thằng bé đã biết rồi, bà nội chính là mẹ chồng của thím, mà thím lại là con dâu của bà.

 

Bây giờ vừa nghe được lời của bà, thằng bé lại nhớ đến bộ phim kia. Thế là khuôn mặt nhỏ của nó nghiêm lại, lời lẽ chính đáng nói: "Bà ơi, sau này ở trong nhà này con sẽ ở thế trung lập. Hai người có cãi nhau con cũng sẽ không giúp! Con sẽ không giúp thím bắt nạt bà, cũng sẽ không giúp bà bắt nạt thím đâu!"

 

Là người đàn ông ở trong nhà, nó cần phải nói rõ lập trường của mình ra.

 

Mẹ Quý nghe vậy sửng sốt, khóe miệng khẽ giật, đưa tay lên chỉ thẳng: "Mau cút đi!"

Loading...