Chỉ Muốn Bên Em - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-10-18 19:31:11
Lượt xem: 36
Anh không muốn em gái của mình lẻ loi hiu quạnh qua hết một đời ở nhà họ Quý. Anh không cách nào yên tâm thoải mái giống như ba mẹ mình, cảm thấy Tố Tố gả đi cũng coi như là trả hết ân tình của nhà họ Quý.
Chỉ cần nghĩ đến cả đời này của em gái bị nhà họ Nguyễn hại như vậy, mỗi đêm anh đều ngủ không ngon. Cách tốt nhất mà anh có thể nghĩ đến chính là bản thân tự lập nghiệp kiếm tiền, sau này anh sẽ nuôi nhà họ Quý cả nhà lớn bé, anh sẽ trả cái ơn này.
Nếu như nói trước đây anh còn chờ mong đối với cha mẹ, thì bây giờ cũng đã nhìn thấu rồi.
Nội bộ công ty cũng vậy, không khí cực kỳ không tốt. Anh đã từng nghĩ muốn thay đổi lại từ đầu. Nhưng anh phát hiện, anh ở công ty căn bản không làm chủ được, cũng không có cách nào thi triển quyền cước.
"Được" Nguyễn Tố nói: "Vậy anh hai, trong tay anh còn tiền không
? Hay là.."
Lời cô còn chưa nói hết, Nguyễn Thụ Dương đã ngắt lời cô: "Có, tiền của em thì giữ cho tốt đi, để lại mà dùng."
Trong lòng anh nói, Tố Tố, cho anh vài năm, anh nhất định sẽ nghĩ cách làm nên thành tựu. Đến lúc đó anh sẽ giúp đỡ nhà họ Quý, chuyện báo ân, nên để người làm anh như anh đảm nhận.
* * *
Vốn dĩ Nguyễn Tố muốn nói với anh tin tức tốt là Quý Minh Sùng đã tỉnh lại rồi, nhưng lời vừa đến bên miệng lại nuốt trở vào.
Bởi vì trước đây cô và mẹ Quý đã thương lượng qua, hy vọng chuyện này càng ít người biết càng tốt. Cũng không hy vọng người không liên quan đến cửa làm phiền Quý Minh Sùng.
Lúc Nguyễn Thụ Dương rời nhà, vừa hay đụng phải Nguyễn Mạn trở về.
Nếu nói Nguyễn Mạn đối với nhà họ Nguyễn một chút tình cảm cũng không có, vậy thì cũng không phải. Cô ta luôn xem ba Nguyễn mẹ Nguyễn như ba mẹ của chính mình. Trong lòng cô ta nhớ rõ, kiếp trước là anh trai luôn giúp đỡ cô, cũng chỉ có anh vì cô mà tranh luận, để cô ta không phải gả qua nhà họ Quý. Sau này bất kể là lúc nào, chỉ cần cô ta gọi một cuộc điện thoại, chỉ cần là cô ta cần đến, anh sẽ nghĩ cách xoay tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chi-muon-ben-em/chuong-66.html.]
Kiếp này, cô ta nghĩ cô ta không cần gả qua nhà họ Quý nữa, anh trai nhất định sẽ rất vui mừng. Nhưng cô ta không ngờ đến, anh trai sẽ vì như vậy mà xa cách với cô ta.
"Anh hai.."
Nguyễn Mạn lúng ta lúng túng mở miệng.
Nguyễn Thụ Dương dừng lại bước chân, nhìn về phía Nguyễn mạn biểu tình thập phần lạnh nhạt.
"Tại sao anh lại muốn từ chức đi ra bên ngoài?" Nguyễn Mạn có chút vội vàng: "Có phải ở công ty không hài lòng? Hay là, em đi nói với ba một tiếng, để ba thăng chức cho anh. Hoặc nếu anh thật không muốn làm việc ở công ty nữa, em để Lâm Hướng Đông đầu tư mở cho anh một cái công ty, có được không?"
Nguyễn Thụ Dương không để ý đến lời này của cô ta, chỉ nói: "Em tự giải quyết cho tốt chuyện của mình đi."
Đây cũng là dựa trên cảm tình bao nhiêu năm mà cho lời khuyên.
Nói xong anh liền đi, để lại Nguyễn Mạn sửng sốt ngây ngốc đứng ở đó.
* * *
Hôm nay Đậu Tương tan học sớm, thằng bé không đi chơi với các bạn nhỏ mà đến bệnh viện. Bây giờ ngày nào nó cũng muốn gặp Quý Minh Sùng. Tuy là Quý Minh Sùng không có cách nào đáp lại quá nhiều với nó, nhưng nó vẫn cực kỳ vui vẻ.
Lúc mẹ Quý đi phơi quần áo, Đậu Tương ngồi trước giường bệnh, rất hiểu chuyện mà vươn bàn tay mũm mĩm ra mát xa cánh tay cho Quý Minh Sùng.
Nó còn nhỏ, chỉ sợ dùng hết sức lực cũng không có hiệu quả quá lớn. Nhưng nó có lòng như vậy cũng đã làm cho Quý Minh Sùng vui mừng.
Trước khi xảy ra chuyện, anh rất thích đứa cháu trai này, cũng từng nghĩ qua sau này sẽ đưa cháu trai đi đá bóng. Lúc đó Đậu Tương còn là một đứa bé bụ bẫm, đứa bé chỉ biết ê ê a a. Hiện tại trong nháy mắt, nó đã lớn như vậy, đã trở thành một tiểu nam tử hán, vừa hiểu chuyện vừa thông minh.