Chị ơi! - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-04-21 11:46:29
Lượt xem: 135
Chị ấy thương yêu tôi như vậy nhưng đến thời kỳ nổi loạn, tôi lại cảm thấy xấu hổ vì có một người chị như vậy. Một người chị để người ta vô tư ôm ấp, nói ra thật khiến người ta mất mặt.
Có những lời đàm tiếu về chị trong huyện, tất cả mọi người đều gọi chị là Xe Máy Tây Thi, e là cũng truyền đến trong trường học của tôi rồi.
Mọi người đều nói rằng có một người phụ nữ xinh đẹp ở nhà ga, ngồi xe máy của cô có thể sờ soạng vô tư, những lời đồn như vậy ngày càng lan xa.
Những lời này làm cho tôi cảm thấy xấu hổ, cho đến bây giờ tôi đều không muốn cho chị ấy đi họp phụ huynh.
Có lần chị ấy đến đón tôi tan học về, chị ngồi đợi tôi trên chiếc xe máy, có người la lên nói đó chính là Xe Máy Tây Thi.
Tôi không dám để cho các bạn học biết đó là chị của tôi, nên tôi trực tiếp cúi đầu chạy đi, không cho chị ấy có cơ hội gọi được.
Lúc tôi chạy được một quãng xa quay đầu nhìn lại, nhìn thấy chị ấy ngây ngốc nhìn tôi, há to miệng không nói nên lời.
Chị ấy đành phải rời đi, và tôi tự mình ngồi xe buýt về nhà.
Ngày đó chị trở về nhà, hỏi tôi rằng có phải bởi vì chị mà thấy mất mặt không.
Tôi nói đúng, tôi ghét chị cho người khác tùy tiện ôm, ghét chị đến trường đón tôi.
Đôi mắt chị đỏ hoe, cuối cùng ôm đầu tôi vào lòng, dịu dàng bảo tôi đừng giận, chị nói đón tôi lần cuối rồi, lần sau sẽ cho tôi tự mình gọi xe về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chi-oi/chuong-2.html.]
Lúc chị ấy nói những lời này, rõ ràng là đang cố kìm nước mắt, chị ấy vẫn để tâm đến cảm xúc của tôi.
Tôi ở trong vòng tay ấm áp của chị lại không nhận ra được sự ngu dốt của mình.
Ngồi xe buýt đến trường giúp tôi tạm thời thoát khỏi chị ấy, cho đến khi tôi tốt nghiệp cấp ba, mọi người hẹn nhau sẽ đi ăn liên hoan vào buổi tối.
Chị ấy lái xe chở tôi đi, tôi không dám để cho mọi người nhìn thấy nên nhờ chị chở tôi đến con hẻm đối diện quán ăn.
Nửa đường trời bắt đầu mưa nhẹ, chị để cho tôi dựa vào lưng sợ tôi bị dính mưa ướt người.
Khi chúng tôi đến nơi, tôi nhìn thấy một vài bạn học nên tranh thủ nhảy xuống xe.
Khi họ thấy tôi ngồi xe của chị đã hỏi tôi một cách dâm đãng rằng tôi có ôm không, có mềm không.
Tôi liếc nhìn chị, vì để che mưa cho tôi, người con gái xinh đẹp mỹ lệ dầm mưa run lẩy bẩy, mái tóc đầy những giọt nước, thấy cảnh như vậy khiến cho người ta đau lòng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Thế nhưng vì để có thể diện trước mặt mọi người, tôi giả vờ rằng làm khách hàng của chị, nói ôm rồi, rất mềm.
Tôi thậm chí còn móc tiền ra đưa chị ấy, bảo chị ấy nhận lấy, nhưng từng đồng trong túi tôi đều là chị ấy làm việc chăm chỉ đi sớm về khuya kiếm được.