Chiếm Đoạt Em - Chương 5-7.1
Cập nhật lúc: 2024-07-04 18:50:03
Lượt xem: 7,148
05
Hồi ức kết thúc, trở lại hiện tại.
Trong các cuộc phỏng vấn còn lại, Tô Tang Tang đều tỏ ra không hứng thú lắm, dáng vẻ không tập trung. Đôi khi cô ấy sẽ ném một ánh mắt cảnh cáo về phía tôi.
Chỉ có Thẩm Yến, siêng năng không biết mệt mỏi, líu lo không ngừng kể cho dân mạng nghe quá khứ tình cảm vụng trộm đặc sắc của mình.
Cư dân mạng khuyên anh:
【 Anh trai, anh nên viết một cuốn sách ghi chép chia sẻ chuyện vụng trộm hằng ngày của anh đi, cuốn sách này tung ra, anh nhất định hot. 】
Thẩm Yến lại còn vô liêm sỉ nghiêm túc suy nghĩ:
"Đề nghị của các bạn không tệ, nhưng tôi phải đi hỏi vợ tôi một chút xem cô ấy có đồng ý hay không."
Cư dân mạng: 【Cái gì mà vợ của anh, anh tỉnh lại đi, đó là vợ của người khác, anh gọi rất thuận miệng đấy. 】
Thẩm Yến: "Được rồi, vậy tôi đi hỏi vợ của em trai xem cô ấy có nguyện ý hay không."
Càng nghe mặt tôi càng đen, nhiều lần muốn ngăn cản anh buông thả bản thân, nhưng đều bị cấp trên ngăn lại.
Trong tai nghe, cấp trên điên cuồng khen tôi:
"Khương Sanh, cô hỏi vấn đề này vô cùng tốt! Tiền thưởng tháng này gấp bội! Trở về sẽ cho cô thăng chức!"
...
Sau khi kết thúc chương trình, Tô Tang Tang ở hậu trường ngăn cản tôi. Sắc mặt cô ấy xanh mét, dùng túi xách của mình ném vào n.g.ự.c tôi:
"Khương Sanh, cô có biết xấu hổ không? Ăn trong bát nghĩ trong nồi?
"Cô cướp anh Trạch Minh của tôi, còn nhớ Thẩm Yến đến nỗi không buông tay được sao?
"Làm ơn đi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, cô chính là một người phụ nữ thấp hèn vì leo lên người có tiền mà không từ thủ đoạn, cái gì cũng làm ra được."
Tôi bình tĩnh ném túi của cô ấy vào thùng rác, ngẩng đầu nhìn lại nụ cười sáng lạn của cô ấy:
"Không phải cô cũng vậy sao?"
Tô Tang Tang giơ tay lên, muốn đánh tôi. Tôi kích động đưa mặt qua.
“Đấy, cầu xin cô, cô đánh tôi đi."
"Ngày mai hotsearch +1 của tôi, còn cô còn có thể lên tiêu đề, tiêu đề chính là: Tiểu hoa đán Tô Tang Tang bắt nạt phóng viên mới, cô không phải muốn hot sao? Đến đây đi?"
Trong nháy mắt Tô Tang Tang như bị tát tỉnh, vội vàng buông tay xuống.
Cô ta hạ giọng, nhỏ giọng mắng tôi một câu có bệnh, sau đó nhặt túi xách trên tay mình từ thùng rác lên, khẩn trương đội mũ lưỡi trai và khẩu trang nhanh chóng rời đi.
Thật ra căn phòng này không có camera, nếu không tôi thật sự đã để cô ta làm như vậy.
06
Mười giờ tối, cuối cùng tôi cũng về tới nhà. Biệt thự đen kịt, một bóng đèn cũng không có. Tôi đoán, Thẩm Trạch Minh chắc là ra ngoài hẹn hò với Tô Tang Tang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chiem-doat-em/chuong-5-7-1.html.]
Ai ngờ tôi vừa cởi giày, liền bị một cánh tay mạnh mẽ kéo vào trong ngực, xoay một vòng, vững vàng ấn vào trên tường.
Hơi thở ấm áp phả vào cổ tôi, người đàn ông hờ hững cười tiếng:
"Nghe nói hôm nay tỷ lệ người xem của chương trình bùng nổ. Em muốn nói gì với anh không?”
Tôi ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt cực kỳ hung hăng của Thẩm Yến:
"Vậy phải cảm ơn anh, anh trai."
Nhưng Thẩm Yến vô cùng không hài lòng với cách gọi anh trai này. Anh cúi xuống hôn lên bả vai của tôi:
"Không thích xưng hô này. Đổi cái khác."
Tôi quay mặt đi, dứt khoát nhắm mắt lại không để ý tới anh.
Thẩm Yến cũng không phục, lại bắt đầu hôn cổ của tôi rồi hôn lên má.
Tôi vội vàng đẩy anh ra:
"Em kết hôn rồi, như vậy không tốt..."
Lông mày Thẩm Yến nhướn lên:
"Như vậy không tốt sao?"
"Khương Sanh, năm đó lúc em nhìn lén anh thay quần áo, sao em không cảm thấy không tốt!?
"Mẹ anh cũng chưa từng thấy anh thay quần áo!"
Tôi không lên tiếng, che lỗ tai lại, cố giả câm giả điếc. Nhưng Thẩm Yến không định buông tha tôi như vậy. Anh túm lấy cổ tay của tôi, lấy tay của tôi từ bên tai ra.
Giọng nói dễ nghe trầm thấp, vang lên bên tai tôi:
"Phòng thay quần áo, chụp lén, cơ bụng, thế nào, mấy từ mấu chốt này có khiến em nhớ ra cái gì không?"
Khuôn mặt của tôi đỏ lên, chỉ cảm thấy toàn thân tê dại dại.
07
Lúc đó tôi vừa tốt nghiệp, đang thực tập ở một công ty tin tức hàng đầu thành phố.
Cấp trên yêu cầu tôi chụp được một tin tức bùng nổ trong vòng ba tháng, mới có thể ở lại công ty.
Nhưng đồng nghiệp cạnh tranh quá lớn, tin tức tốt một chút sớm đã bị tiền bối lâu năm nhanh chân đến trước.
Hơn hai tháng nay, tôi không kết bạn ở công ty. Các đồng nghiệp lạnh lùng xa cách với tôi, trong thâm tâm đã cảm thấy tôi không chống đỡ nổi kỳ thực tập.
Mắt thấy đến một tháng cuối cùng, tôi đã đưa ra một quyết định to gan.
Tôi theo dõi Thẩm Yến, chuẩn bị chụp lén tin tức bên lề của anh ta.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Dù sao Thẩm Yến, là nhân vật lớn duy nhất tôi có thể tiếp xúc lúc trước. Nhưng theo dõi Thẩm Yến nửa tháng, tôi mới kinh ngạc phát hiện. Cuộc sống riêng tư của anh sạch sẽ muốn chết, đừng nói là nữ trợ lý, ngay cả nam tài xế cũng không có. Mọi việc, anh đều tự mình làm.
Những thói quen xấu của những kẻ cặn bã ngoài kia, anh một cái cũng không dính vào.
Nhìn cơ bắp cường tráng của một người mẫu nam nào đó trên bìa tạp chí. Tôi hít sâu một hơi, quyết định thay đổi chiến lược!