Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CHIM SẺ TRÊN CÀNH CÂY LẠNH GIÁ - Chương 07

Cập nhật lúc: 2024-07-17 19:41:15
Lượt xem: 3,855

"Đừng hỏi nữa được không..." Ta lau nước mắt, "Ta không biết phải làm thế nào bây giờ."

 

Ta không hoàn toàn tin rằng Ung vương sẽ mặc kệ tin đồn.

 

Nếu Ung vương nói tất cả chỉ là lời đồn, hắn ta không hề thay lòng đổi dạ.

 

Nếu ta nói gì với Tạ Thận Chi, khi sự thật phơi bày cũng sẽ trở thành trò cười tự đa tình của ta.

 

Vì vậy không nói thì tốt hơn, Ung vương thật sự thay lòng, hay là muốn thông đồng với đích tỷ quyết định muốn diệt trừ ta, để Tạ Thận Chi tự đoán đi thôi.

 

Nhưng bản chất đều là coi thường tôn nghiêm của Tạ Thân Chi, cướp đồ từ lãnh địa của hắn ta.

 

Trước đây trong nhạc phường của mẫu thân, nếu cô nương của mình định lấy bị người khác cướp mất, các nam nhân sẽ vì thế mà đánh nhau.

 

"Mẫu thân, bọn họ thật sự thích tỷ tỷ kia sao."

 

"Không có, bọn họ chỉ vì sĩ diện của mình thôi."

 

Mẫu thân xoa đầu ta, "Tước Nhi nhớ nhé, trên đời nam nhân yêu nhất mãi là chính mình."

 

Ta lờ mờ hiểu nhìn mẫu thân.

 

"Nếu một nam nhân yêu con, khen ngợi con, đa phần là vì hắn thấy hình ảnh của mình trên người con." Mắt mẫu thân có nỗi buồn vô tận, "Nam nhân cứu nữ tử phong trần chưa chắc là yêu, cũng có thể là muốn làm anh hùng, mẫu thân hiểu ra điều này thì đã quá muộn."

 

Sĩ diện và tôn nghiêm của nam nhân thắng gấp ngàn lần cái gọi là tình yêu.

 

Lúc này Tạ Thận Chi chưa chắc yêu ta, nhưng chắc chắn nghĩ rằng ta thuộc về hắn ta.

 

Thậm chí khi đích tỷ đánh mắng ta, ta nhìn thấy sự giận dữ và bực bội trong mắt hắn ta.

 

Giận dữ vì đồ của mình bị tùy tiện xử lý?

 

Bực bội vì nghĩ đến khi bị đích tỷ khống chế, chính mình cũng khó xử nhục nhã như ta?

 

"Nếu Ung vương cưỡng ép, ta cũng sẽ không để yên." Tạ Thận Chi nghiêm túc nhìn vào mắt ta, "Suy cho cùng nàng… là người của ta."

 

Một người yếu đuối vô năng nói ra những lời này.

 

Ta gần như bật cười.

 

Mẫu thân nói rất đúng, lời âu yếm của nam nhân là lời thú nhận và khen ngợi bản thân.

 

Nói một đời một kiếp, như thể mọi biến số đều trong tầm kiểm soát của mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chim-se-tren-canh-cay-lanh-gia/chuong-07.html.]

Nói đầu bạc răng long, như thể mình sống lâu trăm tuổi, người bên gối mãi không chán ghét mình.

 

Trong khoảnh khắc này, Tạ Thận Chi chắc chắn nghĩ mình thật sự có khả năng đối đầu với Ung vương và đích tỷ.

 

Hắn ta muốn diễn vai Sở Bá Vương, ta tất nhiên phải đóng vai Ngu Cơ.

 

Không phải Ngu Cơ cần Bá Vương.

 

Là Bá Vương cần Ngu Cơ để tô điểm cho bá nghiệp của mình.

 

Ta dịu dàng cười, nghiêng đầu tựa vào n.g.ự.c hắn ta, tựa như chim non không chìa lìa:

 

"Tước Nhi biết, tỷ phu phải làm sao để Ung vương có thể thất bại thảm hại."

 

"Làm sao?"

 

Ta đặt tay hắn ta lên bụng mình, cười nhẹ nhàng trêu ghẹo:

 

"Ung vương chưa có con, chi bằng tỷ phu cùng ta có con trước, sau này con hắn lại nhận tỷ phu làm phụ thân."

 

Tạ Thận Chi thật sự nghĩ ta có chủ ý hay ho.

 

Hắn ta nghiêm túc nghe, nhưng phát hiện ta cười tinh nghịch.

 

"Được thôi Ung vương phi, đêm nay ta phải đội cho hắn đội cái mũ xanh."

 

Trong tình cảnh u ám tinh tế thế này, khiến hắn ta càng hứng thú.

 

Ta tất nhiên sẵn lòng làm hắn ta vui lòng.

 

Màn giường trùng điệp, che giấu hận thù.

 

Nước xuân tràn đầy, tràn ngập nghiệp hải.

 

Hắn ta ở trong màn lụa hăng hái chinh chiến, ta cúi đầu phục tùng.

 

Ta nhìn lòng hắn ta cùng dục vọng ngày càng lớn.

 

Lúc này hắn ta chắc chắn phù hợp với tưởng tượng của chính mình.

 

Hắn ta là người trượng phu khiến thê thiếp phải ngoan ngoãn nghe theo.

 

Tương lai còn là người phụ thân chi phối mọi thứ.

 

Hắn ta lưu luyến xoa bụng ta, tưởng tượng nơi đó đã có đứa con của hắn ta.

Loading...