CHIM SẺ TRÊN CÀNH CÂY LẠNH GIÁ - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-17 19:47:51
Lượt xem: 2,677
Đích tỷ lại cười:
"Hơn nữa hắn không nạp ngươi, chờ ngươi sinh con rồi ta sẽ để ngươi ra đi, thưởng cho ngươi một ít tiền bạc."
Tiểu Mai chỉ biết dập đầu, nói rằng mình không xứng với Hầu gia.
Đích tỷ đã không kiên nhẫn:
"Ta tất nhiên biết ngươi không xứng, nói với ngơi chẳng qua là cho ngươi thể diện! Đừng không biết tốt xấu!"
Nhìn thấy ta lo lắng, Tiểu Mai cố gắng lau khô nước mắt, lắc đầu cười nói với ta:
"Lâm cô nương đừng lo, ta không tranh với cô nương, ta không muốn tranh với cô nương."
"Không thể cầu xin Hầu gia sao...?" Ta không đành lòng.
Ánh mắt của Tiểu Mai trở nên u ám:
"Quyết định của phu nhân, không ai có thể thay đổi... có lẽ thực sự như phu nhân nói, nếu hắn thực sự yêu ngươi, dù cho ngươi đã sinh con rồi, trái tim hắn cũng sẽ không thay đổi..."
Thực ra nàng ấy cũng không tin, nhưng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Trong tương lai khi mọi thứ đã thay đổi, còn có thể lừa gạt chính mình, thực ra hắn không yêu.
Không phải như vậy.
"Phu nhân nói rằng, theo Hầu gia rất có thể diện, nhưng ta không muốn, ta không muốn..."
Có lẽ chuyện này vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
Ta có một kế hoạch trong lòng.
Ta đi đến chỗ lão phu nhân, bà ấy mới ngủ trưa dậy.
"Đến lâu chưa, tại sao không gọi."
Ta lắc đầu, không muốn nói.
Lão ma ma bên cạnh nhanh chóng lấy "Tâm kinh" và những tờ giấy ta viết, đưa cho lão phu nhân.
Trên tờ giấy viết rằng hôm qua ta đã mơ thấy Bồ Tát đưa cho ta một cậu bé, nói rằng không đến một tháng nữa ta sẽ có thai, để thể hiện lòng thành, ta cần phải chép "Tâm kinh" mỗi ngày, trước khi có thai không được mở miệng nói chuyện.
Và trong một tháng này, hầu gia không được nạp thiếp vào phủ, để tránh làm phiền Thai Thần.
Lão phu nhân ngạc nhiên, mặc dù không tin lắm nhưng cũng không dám phá vỡ điều cấm kỵ.
Suy cho cùng Bồ Tát cũng chỉ làm khó một mình ta, trong một tháng này, chuyện nạp thiếp cũng không cần vội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chim-se-tren-canh-cay-lanh-gia/chuong-12.html.]
Khi trở về, Tiểu Mai lo lắng nhìn ta:
"Phu nhân, nếu trong một tháng này..."
Ta nhẹ nhàng đặt tay lên tay nàng ấy, ý bảo nàng ấy yên tâm.
"Người không cần phải vì ta mà đến bước này... Lỡ như... Hầu gia và lão phu nhân sẽ ghét bỏ người..."
Nàng ấy không biết rằng ta đã nhận rất nhiều ân tình từ nàng ấy.
Kiếp trước, Tiểu Mai không đội trên đạp dưới như những hạ nhân khác, bởi vì lệnh của đích tỷ làm khó ta.
Khi đích tỷ cho ta ăn cơm thiu, nàng ấy sẽ chia một nửa đồ ăn của mình cho ta.
Nếu Tạ Thận Chi thô bạo, nàng ấy sẽ nhờ Trần Hổ mua thuốc trị thương cho ta.
Cô nương tốt bụng như vậy, không nên lăn lộn trong bùn lầy giống như ta
"Đừng sợ." Ta vỗ nhẹ vào mặt nàng ấy, "Có tỷ tỷ ở đây."
"... Thực ra, Tước cô nương nên cẩn thận một chút, A Hổ nói với ta, Xuân Nhi nha hoàn bên người phu nhân thường mang thư ra vào, lần này người Lâm gia đến e là bởi vì phu nhân đã viết gì đó."
Ta ngạc nhiên.
Không đúng, kiếp trước không nghe nói Lâm Uyển Nhi sẽ viết thư về nhà, hơn nữa Lâm gia cách đó rất gần, có gì thì sai một người thông báo một tiếng là được.
Vậy nàng ta đang viết thư cho ai?
E là chỉ có Ung vương.
Ta suy nghĩ:
"Nếu có thể thì để cho Trần Hổ để ý được không? Tốt nhất là giữ thư lại."
"Không thành vấn đề, Xuân Nhi thích ham chơi và thích đi dạo, có khi nàng ta về sớm, còn nhờ Trần Hổ trông thư giùm."
10
Đầu tháng mười, đích tỷ khinh thường khi ta tin Bồ Tát báo mộng:
"Thật là mê tín."
Ta làm ra vẻ khẩn trương:
“Không thể không tôn trọng Bồ Tát, Bồ Tát sẽ trách tội!”