CHIM SẺ TRÊN CÀNH CÂY LẠNH GIÁ - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-07-17 19:49:54
Lượt xem: 3,666
12
Ta chắc chắn rằng Ung vương đã nhận ra sự giả mạo.
Vì vậy, ta dùng việc Bồ Tát báo mộng làm cái cớ để lão phu nhân cấm không cho đích tỷ ra ngoài.
Như vậy, đích tỷ sẽ không thể truyền tin ra ngoài.
Bụng của ta ngày càng lớn lên.
Đến ngày Tết Trung Nguyên thì đã được hơn năm tháng.
"Phu quân, ta muốn đi chùa cầu phúc."
Sợ làm Tạ Thận Chi khó xử, ta cười nói:
"Ta sẽ đeo khăn che mặt, nếu ai hỏi thì tỷ phu cứ nói ta là đích tỷ, bụng ta đang mang thai đấy, người khác sẽ nghĩ ta là đích tỷ."
Tiểu Mai bắt chuyện với Xuân Nhi, xúi giục nàng ta ăn diện giản dị cho Lâm Uyển Nhi, chải tóc như thiếu nữ, không vấn tóc như phụ nhân đã gả chồng.
Trần Hổ cố ý nới lỏng phòng vệ, để đích tỷ dễ dàng trốn thoát.
Trong thiện phòng, mây khói lay động, chỉ nhìn thấy bóng lưng, không thể nhìn rõ.
Ta đã dự đoán một điều bất ngờ sẽ xảy ra.
Tiểu Mai nói với ta rằng Ung vương đã dừng lại ngoài thiện phòng để nhìn trộm, nghĩ rằng người mê man trong thiện phòng chính là ta, hắn ta chán ghét phất áo rời đi, sau đó trên đường hắn ta chặn một tu sĩ trẻ, ra lệnh cho hắn mang nước đến phòng của đích tỷ.
Quả thật là thú vị. Ta gần như muốn cười to, sao mà ta không học được sự tàn nhẫn của các ngươi, lại nghĩ đến việc kéo một người vô tội xuống nước?
Ta tự nhận mình đã thối rữa đến nơi, nhưng chỉ có thể nghĩ đến cách làm cho đích tỷ mất mặt, ý định thay thế.
Khi Tạ Thận Chi đỡ ta xuống xe, chạm mặt Ung vương.
Ta nhẹ nhàng hành lễ, ánh mặt đầu tiên của hắn ta không nhận ra ta.
Chỉ khi ta nhìn lên, hắn ta mới nhận ra.
Nhìn thấy ta và đích tỷ ăn mặc lộng lẫy và quý phái như nhau, sau đó lại nhìn thấy bụng to của ta, Ung vương hoàn toàn choáng váng:
"Ngươi làm sao...?"
Sao ngươi lại ở đây?
Người mang thai sao lại là ngươi?
Vậy người trong thiện phòng kia là ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chim-se-tren-canh-cay-lanh-gia/chuong-15.html.]
Ung vương dường như bị ngâm trong nước lạnh, hắn ta thậm chí không kịp hỏi ta, vội vàng quay trở lại thiện phòng.
"Chuyện gì vậy? Có muốn đi xem không?"
Tạ Thận Chi vui vẻ xem náo nhiệt của tình địch.
Bên trong thiện phòng, mây khói lay động.
Mê tình dược đã bỏ vào trong nước trà của đích tỷ, nàng ta đã uống trước khi ra ngoài.
Đích tỷ y phục lộn xộn, ý loạn tình mê mà lôi kéo tu sĩ trẻ, nhưng lại gọi tên Ung vương.
Hòa thượng trong chùa tức giận lăng mạ quốc chùa như vậy, chắc chắn phải cần một lời giải thích.
Các du khách hành hương ghé vào tai nhau, như vậy thì ngày mai tất cả mọi người sẽ đều biết.
"Tạ Hầu phu nhân?"
"Không phải... Tạ Hầu phu nhân và Tạ Hầu gia đang bên cạnh, ngươi nhìn vào bụng ấy..."
"Còn để tóc đợi gả, chắc chắn không phải Hầu phu nhân."
"Vậy đây là..."
Tạ Thận Chi quyết định nhanh hơn cả ta, trong khoảnh khắc ấy, hắn ta quên mọi lời từng hứa một đời một kiếp kia, một bước chân đá vào n.g.ự.c đích tỷ:
"Lâm Tước Nhi! Sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy!"
Chưa đợi Ung vương nghi ngờ, ta tức giận, giơ tay tát một cái vào mặt nàng ta:
"Sao muội muội có thể làm chuyện bại hoại gia môn như vậy?"
Mọi người lập tức hiểu ra, lắc đầu than gia môn bất hạnh.
Một cái tát không đủ để làm cho nàng ta tỉnh táo.
Bảy, tám lão ma ma giữ nàng ta lại.
Trong lúc giãy giụa, dựa vào lời căn dặn của ta, không biết ai đã không biết nặng nhẹ vạch một đường thật sâu trên mặt đích tỷ.
Đây là dấu ấn của Lâm Tước Nhi.
Đích tỷ, sau này ngươi phải thay Lâm Tước Nhi sống thật tốt trên đời này.
Cơn đau đớn khiến nàng ta tỉnh táo lại.