CHỜ NGÀY CHỊ THẤT TÌNH ĐỂ YÊU EM - C5
Cập nhật lúc: 2024-08-26 06:56:02
Lượt xem: 268
Vào lúc này, chiếc bùa bình an treo trên túi lại bị đám đông chen chúc làm rơi trên mặt đất ở sân ga.
Tôi muốn quay lại nhặt, nhưng hành khách thật sự quá nhiều, tôi bị ép đến không thể động đậy.
Khương Nhượng đứng ở sân ga phát hiện ra lá bùa bình an kia, cậu ấy đến gần một chút, muốn nhặt lên.
Tôi vội vàng gọi.
“Khương Nhượng——không cần nhặt——”
“Tôi không cần nữa——”
Tôi không muốn cậu ấy nhặt nó lên.
Đối với tôi mà nói, đây được coi là một sự sỉ nhục.
Trong lá bùa bình an kia, còn cất giấu một chiếc nhẫn bạc.
Là chiếc nhẫn tự làm thủ công mà Khương Mân từng cùng tôi làm.
Hắn khắc tên viết tắt của hai chúng tôi, nói cùng nhau giữ gìn.
Lúc đó Khương Mân cúi đầu tạo rãnh, giọng điệu thoải mái nhưng lại vô cùng nghiêm túc.
“Chiếc nhẫn này cậu phải giữ kỹ.”
“Chờ mười năm sau lấy ra xem, coi như là ước hẹn mười năm của chúng ta.”
Tôi hỏi hắn, ước hẹn mười năm là cái gì.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Hắn cười rộ lên: “Cậu muốn là cái gì thì là cái đó.”
Những lời nói mập mờ này lại làm cho người khác suy nghĩ rất nhiều.
Tôi thật sự bảo quản nó rất nghiêm túc.
Mang theo bên mình, sợ làm mất.
Nhưng đây cuối cùng chỉ là một câu nói đùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cho-ngay-chi-that-tinh-de-yeu-em/c5.html.]
Chỉ có kẻ ngốc thật lòng thích mới có thể nhớ rõ.
Cho nên Khương Mân đã sớm quên rồi.
“Phiền anh nhường đường một chút——”
“Tránh——tránh ra——tôi muốn xuống——”
Tôi cố gắng lách ra ngoài để lấy lại lá bùa trước khi Khương Nhượng nhìn thấy chiếc nhẫn.
Nhưng bức tường người chật chội mặc cho tôi đẩy thế nào cũng đẩy không ra.
Trong khoảnh khắc cuối cùng khi toa tàu đóng cửa, tôi nhìn thấy cậu ấy hạ mắt nhặt lá bùa bình an lên.
Ngay lúc đó, một chiếc nhẫn bạc lăn ra.
4.
Khi trở về, tôi trực tiếp cài đặt Khương Mân vào chế độ không làm phiền.
Mấy ngày liền tôi không trả lời tin nhắn của hắn.
Khương Mân nóng nảy gọi điện thoại cho tôi.
Tôi cũng lười nhận.
Tình yêu đơn phương mọi người đều biết đến lúc bắt đầu chấm hết rồi.
Tôi không ngu.
Nếu như không có Khương Mân ngầm đồng ý cùng thái độ mập mờ không rõ, tôi căn bản sẽ không lãng phí thời gian trên người hắn.
Là hắn luôn cho tôi một loại ảo giác——chúng tôi chưa trở thành một cặp, là hắn không dám cùng tôi từ bạn bè biến thành người yêu. Hắn sợ không đạt được kết quả khả quan, ngay cả bạn bè cũng không làm được.
Tôi đau lòng hắn cẩn thận từng li từng tí, đau lòng hắn mẫn cảm đa nghi.
Cho nên ngầm đồng ý hắn hết lần này đến lần khác mượn danh nghĩa bạn bè đùa giỡn tôi trong lòng bàn tay.