CHÚ CHÓ HUSKY SỐ MỘT KINH THÀNH - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-03 11:30:38
Lượt xem: 2,281
Nàng ta vậy mà lại có bí mật với ta!
Bồ Tát nói, chỉ cần niệm tên một người ba lần, người đó sẽ xuất hiện.
Có lẽ là do ta niệm quá nhiều lần, còn mắng chửi hắn nữa, nên Tiêu Cẩn Phong hôm nay về sớm một cách bất thường.
Hắn cởi áo choàng, sải bước đi về phía ta, ánh mắt như mật ong dính chặt lấy ta: "Nghe nói hôm nay nàng gặp Công chúa ở Kim Ngọc Các? Công chúa là người rất vô lý, nàng ta không bắt nạt nàng chứ? Ồ, ta không có ý gì khác, chỉ là thuận miệng hỏi thăm thôi, nàng đừng hiểu lầm."
"Không có, nàng ta còn mời ta đi dự hôn lễ nữa kìa."
Ngón trỏ thon dài của Tiêu Cẩn Phong gõ nhẹ lên mặt bàn: "Nếu nàng cầu xin bản vương, bản vương có thể miễn cưỡng đồng ý đi cùng nàng đến dự hôn lễ của Công chúa và Thẩm Tu Hoằng."
"Nếu Vương gia bận thì ta có thể tự mình đi, không cần phải miễn cưỡng đâu."
"Bản vương không bận, bản vương không phải vì muốn đi cùng nàng mới đi cùng nàng, bản vương chỉ là thấy chướng mắt chồng cũ của nàng thôi, muốn đến đó chọc tức hắn ta một chút."
"Đa tạ Vương gia."
"Không cần khách sáo."
Chương 16: Đám cưới và 'bất ngờ'
Từ lúc xuống xe ngựa cho đến khi bước vào chính sảnh của Công chúa phủ, ta đã bán được mười bảy cuộn Phù Quang Cẩm.
Tất cả các vị tiểu thư khuê các đến dự hôn lễ của Công chúa nhìn thấy y phục trên người ta đều nhịn không được mà hỏi một câu:
"Vải gì vậy? Đẹp quá."
"Là Phù Quang Cẩm mới về đấy, muốn mua một cuộn không? Mua ngay bây giờ được giảm giá 8% còn tặng kèm vận chuyển tận nhà."
Thật tốt, thật tốt.
Lần sau Công chúa tái hôn, ta vẫn sẽ đến.
Nghi thức diễn ra ròng rã suốt nửa canh giờ, rất rườm rà, rất dài dòng, rất hoành tráng.
Kết thúc nghi thức, các nha hoàn bưng giỏ hoa đi vòng quanh rải hoa, toàn bộ đều là kim tuyến.
Biết trước như vậy thì đã mang theo một cái thùng đến đựng về rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chu-cho-husky-so-mot-kinh-thanh/chuong-8.html.]
Ngồi cạnh ta là một vị tiểu thư khuê các nào đó, trông rất lạ mặt.
Nhưng nội dung nàng ta buôn chuyện thì ta rất quen thuộc.
"Nghe nói Phò mã là hàng second hand."
Ta ghé sát vào, nhỏ giọng nói: "Ngươi nghe nói không sai đâu."
Vừa dứt lời, Công chúa khoác tay Thẩm Tu Hoằng lướt đến trước mặt ta.
Hai người cùng nhìn trái nhìn phải xung quanh ta một lượt.
Sau đó Công chúa lên tiếng: "Khương Lựu, không phải nói muốn dẫn phu quân đến xem thử sao? Sao chỉ có một mình ngươi vậy? Chẳng lẽ ngươi vẫn còn lưu luyến Phò mã, ảo tưởng mình có phu quân sao? Hahahaha."
Đều tại tên Tiêu Cẩn Phong kia, ra khỏi cửa nhất định phải bước chân trái trước, giẫm phải phân chó để rồi phải quay về chà giày.
Hắn nói đó là đôi giày mới đặt làm riêng, nhất định phải đi.
"Đừng vội, phu quân ta có chút việc bận, lát nữa sẽ đến."
Thẩm Tu Hoằng cười, tiếng cười vô cùng khó nghe.
Hắn ta ôm Công chúa, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý: "Khương Lựu, đừng cứng miệng nữa, ta biết nàng vẫn còn lưu luyến ta, muốn thu hút sự chú ý của ta, nhưng mà tình cảm là chuyện không thể miễn cưỡng."
"Ai nói Vương phi của bản vương lưu luyến Thẩm đại nhân?"
Anan
Tiêu Cẩn Phong, tuy đến muộn nhưng vẫn còn kịp.
Chương 17: 'Phản dame' cực mạnh
Tiếng nhạc "keng" một tiếng dừng lại.
Công chúa và Thẩm Tu Hoằng ngây người hồi lâu, vẻ mặt như muốn nứt ra.
Cuối cùng, hai người cũng khó khăn lắm mới phản ứng lại —
Vương phi của Tiêu Cẩn Phong, hình như chính là ta.
Trong đôi mắt trừng lớn hơn cả cái chén của hai người, ta đọc được rõ ràng mấy chữ:
Khương Lựu vậy mà lại nói thật?