Chú đừng giả vờ - 1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 13:45:42
Lượt xem: 532
Chuyện đầu tiên chú của bạn thân làm khi về nước chính là đến đồn cảnh sát vớt tôi.
“Tại sao đánh người?” Lúc đó anh mặc âu phục, đeo kính gọng vàng, dùng đôi mắt thâm trầm chất vấn tôi.
“Cô ta cướp bạn trai của cháu!”
“Chuyện có rất nhiều cách giải quyết, cháu chọn cách không lý trí nhất. Du Du, cháu không còn là trẻ con nữa, ngoan một chút.”
Là người lớn, anh chỉ dạy tôi từng bước.
Tôi bĩu môi ngồi trên chiếc Maybach của anh, trong đầu toàn là hình ảnh bị anh hôn trộm đến chảy m.á.u môi vào đêm sinh nhật lần thứ mười tám.
01
Năm đó Mạnh Tri Tiết là con trai thứ hai được cưng chiều nhất của nhà họ Mạnh ở Bắc Kinh, năng lực xuất chúng, hai mươi lăm tuổi đã thay anh trai cả bị bệnh tiếp quản toàn bộ tập đoàn Mạnh thị.
Mạnh Duy Duy là cháu gái duy nhất của anh, còn tôi là bạn thân nhất của Mạnh Duy Duy.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi chỉ là sản phẩm trong cuộc hôn nhân của cha mẹ, bọn họ không chỉ mạnh ai nấy chơi ở bên ngoài, còn tranh nhau dốc sức làm việc.
Tôi không nhớ mình đã trải qua bao nhiêu sinh nhật ở nhà với bảo mẫu, cho đến khi Mạnh Duy Duy mời tôi đến nhà họ.
Năm đó ông nội tôi và nhà họ Mạnh từng có giao tình, cha mẹ tôi tất nhiên là không ngăn cản, còn rất cảm ơn nhà họ Mạnh đã chăm sóc tôi.
Vì thế, Mạnh Tri Tiết, người lúc đó vẫn chưa tiếp quản cơ nghiệp của gia tộc lại có thêm một gánh nặng nhỏ.
Anh đối xử với tôi và Mạnh Duy Duy như nhau, yêu cầu đặc biệt nghiêm khắc.
Tôi nhớ lúc đó nếu tôi và Mạnh Duy Duy thi trượt, anh sẽ phạt chúng tôi làm lại đề sai mấy lần, cho đến khi làm xong mới thôi. Khi đó tôi sợ anh nhưng lại lười, luôn vừa khóc vừa giải đề.
Mạnh Tri Tiết ở bên cạnh phê duyệt tài liệu, tuyệt đối sẽ không mềm lòng. Nhưng tôi không hối hận chuyện đã cùng với Mạnh Duy Duy bị Mạnh Tri Tiết dạy dỗ, bởi vì ngoại trừ yêu cầu nghiêm khắc ra, anh rất cưng chiều chúng tôi.
Đồ ăn vặt, đồ chơi đắt tiền ở nước ngoài thì không cần phải nói, ngày lễ ngày tết, chắc chắn sẽ có váy và trang sức xinh đẹp.
Cho dù nhà tôi cũng giàu ngang ngửa nhưng cha mẹ tôi nhìn thấy những món quà của Mạnh Tri Tiết cũng liên tục líu lưỡi, nói rằng chúng quá quý giá, không cho tôi lấy. Lúc đó Mạnh Tri Tiết luôn hơi nhếch môi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trông mong của tôi nói: “Không sao, trẻ con thích.”
Sau đó, có lẽ bởi vì tôi yếu ớt hơn Mạnh Duy Duy một chút, Mạnh Tri Tiết càng quan tâm đến tôi hơn. Không chỉ có quà tặng nhiều hơn Mạnh Duy Duy, ngay cả yêu cầu cũng nhiều hơn.
Mỗi lần Mạnh Duy Duy nhìn thấy khuôn mặt không thể làm gì của chú mình, đều lén chế nhạo tôi: “Mình cảm thấy cậu giống như con gái của chú mình vậy, cậu dứt khoát gọi chú ấy là cha đi.”
Khi đó Mạnh Tri Tiết còn chưa tới ba mươi tuổi, so sánh với khuôn mặt đã in dấu vết năm tháng trên khóe mắt của cha tôi, thanh lịch và ưa nhìn một cách quá đáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chu-dung-gia-vo/1.html.]
Nghe nói người theo đuổi anh rất nhiều, nhưng người làm vợ anh sẽ liên quan đến cơ nghiệp nhà họ Mạnh, cho nên Mạnh Tri Tiết căn bản không bày tỏ quan điểm của mình.
Tôi cũng không ngờ, anh ra nước ngoài đã được hai năm, vừa xuống máy bay, việc đầu tiên anh làm là đến đồn cảnh sát vớt tôi theo yêu cầu của Mạnh Duy Duy.
Tôi nhìn anh cau mày, nước mắt trào ra.
02
Cách đây không lâu, bạn trai tôi ngoại tình. Tôi thấy hắn và tiểu hoa Nguyễn Tang cùng nhau đi ra từ khách sạn, cười như chó.
Nhưng hai giờ trước hắn mới gọi điện thoại cho tôi: “Du Du, xin lỗi, hôm nay anh có chuyện quan trọng không thể cùng em đi xem phim.”
Tôi bắt gặp hai kẻ chó mà này, nổi giận đùng đùng chất vấn: “Chuyện quan trọng của anh chính là cùng người phụ nữ này đi khách sạn sao?”
Sau đó xảy ra xô xát, tôi và Nguyễn Tang đánh nhau. Sau khi bảo vệ khách sạn báo cảnh sát, tôi và Nguyễn Tang đều được mời đi “uống nước trà”.
Xét bản chất cuộc ẩu đả của chúng tôi, cảnh sát chỉ bảo chúng tôi bình tĩnh lại, tạm thời không truy cứu, sau đó gọi người đến đưa về.
Tôi đương nhiên không dám nói với cha mẹ, gọi điện thoại cho Mạnh Duy Duy, ai ngờ người tới là Mạnh Tri Tiết.
Tôi vừa nghĩ tới hình ảnh Nguyễn Tang và Giang Mặc cùng nhau từ khách sạn đi ra trong lòng liền đau đớn, giống như một cây kim nhẹ nhàng đ.â.m vào, lại quấy cho lục phủ ngũ tạng rối rắm.
Tôi và Giang Mặc hẹn hò là hắn theo đuổi tôi trước. Sau đó các bạn bè đều ồn ào, bảo tôi cứ thử hẹn hò với hắn xem sao, còn đoán tôi chưa hẹn hò là bởi vì trong lòng đã có người.
Tôi tự nhiên nghĩ tới Mạnh Tri Tiết sau khi cưỡng hôn tôi lại vội vã ra nước ngoài, liền lập tức phủ nhận: “Sao có thể!”
Vì thế, tôi đồng ý sự theo đuổi của Giang Mặc. Hẹn hò lâu ngày, hắn trở thành người tồn tại quen thuộc bên cạnh tôi. Tôi nghĩ chúng tôi sẽ tiếp tục, thậm chí kết hôn, nhưng bây giờ...
Tôi nhìn khuôn mặt lạnh lùng vô tình của Mạnh Tri Tiết, trong lòng nghĩ, xong rồi, bây giờ lại bị anh dạy dỗ.
Dù là như thế, nỗi đau do bị cắm sừng vẫn làm cho tôi khóc đến nước mắt đầy mặt, hơn nữa vẻ ngoài chật vật, khóc giống như một kẻ điên.
Mạnh Tri Tiết nhíu chặt mày, trầm giọng: “Diệp Hòa Du, cháu khóc cái gì?”
Nghe thấy giọng nói của anh, bờ vai tôi vô thức run lên.
“Đã sớm nói với cháu là tuổi còn nhỏ, không được yêu đương. Loại đàn ông như Giang Mặc nhìn đã không thấy đáng tin, vừa không có năng lực quản thúc bản thân, cũng không có đạo đức chân đạp hai chiếc thuyền, nếu cháu có mắt, nên thấy rõ bản chất của cậu ta chứ không phải vì cậu ta mà đánh nhau với người khác ở trên đường, khiến cho mình chật vật như vậy.”
Tôi giật giật môi, lời anh nói tất nhiên là có lý. Nhưng... nhưng sao anh lại vô tình như vậy. Tôi đã xui xẻo cả ngày, ngay cả một câu an ủi cũng không có.
Trong ngoài lời nói của Mạnh Tri Tiết đều ám chỉ Giang Mặc không tốt và mắt nhìn người của tôi kém. Tôi đột nhiên nhớ tới ở Bắc Kinh có truyền thuyết, Mạnh Tri Tiết từng chiếu cố Nguyễn Tang, thậm chí có người nói Nguyễn Tang chính là bạch nguyệt quang của anh. Thái độ của anh đã là lời giải thích.