Chuyện Tình Của Chúng Tôi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-09-06 16:12:06
Lượt xem: 44
22.
Khi chúng tôi đến nơi đã có rất nhiều người.
Trời xanh, biển cũng xanh trong vắt, vô cùng dễ chịu.
Đây là lần đầu tiên chúng tôi thử lướt sóng, được huấn luyện viên hướng dẫn nên chúng tôi rất nhanh đã nắm được kỹ năng lướt sóng, chơi đi chơi lại.
Về sau chúng tôi lại thử chèo thuyền máy, đó chính là tốc độ với đam mê thật sự, chúng tôi tùy ý rong ruổi trên mặt biển, quên tất cả phiền não, trong không khí đều là hương vị tự do.
Buổi chiều chúng tôi lựa chọn đi lặn, trang bị quần áo lặn xong thì lặn xuống. Muôn hình các loại cá, san hô với tảo biển khiến người ta hoa cả mắt, nhìn thế giới dưới nước phong phú, tôi không khỏi cảm thán thiên nhiên thần kỳ.
Ban đêm chúng tôi kéo thân thể mệt mỏi quay về khách sạn, mới phát hiện sự mệt mỏi ngày hôm qua không là gì so với sự mệt mỏi ngày hôm nay.
Chúng tôi đến suối nước nóng của khách sạn, thế mà mấy ngày đã trôi qua, nghĩ đến mai phải quay về nên chúng tôi quyết định đi một lần.
Ngâm suối nước nóng rất dễ chịu.
Tưởng Tiến lại đột nhiên xoa bóp cho tôi.
"Ngôn Ngôn, em mệt không? Để anh xoa bóp cho em."
Thủ pháp của anh rất tốt, tôi cũng vì thế mà nặng nề thiếp đi.
23.
Hôm sau tôi ngủ đến mười một giờ sáng mới tỉnh.
Mơ mơ hồ hồ mở mặt ra lại nhìn thấy khuôn mặt tức giận của Tưởng Tiến.
"Heo nhỏ lười, em tỉnh rồi."
Đột nhiên tôi tỉnh táo, ngồi dậy. Sao chúng tôi lại nằm cùng nhau trên giường?!
Tôi che ngực: "Anh... Sao anh lại ở đây?"
"Ngôn Ngôn, em ngủ thiếp đi, anh ôm em quay về. Là em nắm chặt anh không cho anh đi."
"Em còn chảy rất nhiều nước dãi..."
Anh thành công đánh lừa sự chú ý của tôi, nhìn n.g.ự.c anh ẩm ướt một mảng lớn, tôi đã làm gì vậy? Trời ơi! Hình tượng của tôi bị hủy sạch rồi, hu hu.
"Mấy giờ rồi?" Tôi chuyển hướng sang chuyện khác.
"Mười một rưỡi rồi. Anh thấy em ngủ say quá nên không nhẫn tâm gọi em dậy."
"A, vậy chúng ta không bắt kịp xe rồi!" Chúng tôi định hôm nay quay về nhưng vì tôi ngủ mà hỏng việc.
Anh xoa xoa đầu tôi: "Không sao, ngày mai đi. Hôm nay coi như nghỉ ngơi một ngày."
"Em chuẩn bị chút, đợi lát nữa chúng ta đi ăn thật ngon."
"Được!" Đồ ăn ngon, ta đến đây!
Chúng tôi đến rất nhiều quán ăn ngon ở địa phương, đương nhiên, hơn phân nửa đều là tôi ăn, Tưởng Tiến cứ nhìn tôi như vậy, thỉnh thoảng anh còn đưa nước cho tôi, lâu lâu lại lau miệng cho tôi.
Cơm nước xong xuôi chúng tôi ra ngoài đi dọ, sau đó tôi lại về khách sạn ngủ thiếp đi.
Không sai, tôi rất giống một con heo lười.
Bởi vì ban ngày ngủ quá nhiều, đến tối làm thế nào tôi cũng không ngủ được.
Mười một giờ đêm, tôi thực sự không chịu nổi, kéo Tưởng Tiến.
"Xong rồi, em bị bệnh."
Tưởng Tiến khẩn trương, không ngừng hỏi tôi đau chỗ nào.
"Em bị bệnh nếu không ăn đồ nướng sẽ không ngủ được."
"Em là anh sợ muốn chết." Anh thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó lại xoa đầu tôi: "Vậy chúng ta đi tìm thầy thuốc cửa hàng nướng đi."
"Em biết anh tốt nhất mà!"
Ăn bữa thịt nướng xong, tôi chìm vào giấc ngủ ngon lành.
Ngày hôm sau chúng tôi lên đường đi về.
Về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, chuẩn bị nhập học đại học.
24.
Hướng Dương Ngược Nắng
Lễ chào tân sinh viên.
Tưởng Tiến được chọn làm tân sinh viên lên đài diễn thuyết.
Anh hăng hái, diễn thuyết dõng dạc, đồng thời khuôn mặt này cũng khiến nhiều người điên cuồng.
Sau đó web trường bùng nổ, tất cả đều là thông tin về tân sinh viên khoa máy tính này.
Đang lúc mọi người bùng nổ tìm kiếm tin tức, bản thân Tưởng Tiến lại đích thân đăng bài, đăng hình ảnh một bàn tay đeo một sợi dây cao su nhỏ, đồng thời tag tài khoản của tôi vào.
Thế là web trường lại bùng nổ, hơn một nửa là tiếc hận tình yêu của mình còn chưa bắt đầu đã kết thúc, phân nửa còn lại là chúc chúng tôi hạnh phúc, khen chúng tôi trai tài gái sắc, còn có một số ít nói bóng nói gió nhưng tôi không quan tâm.
Chúng tôi không ở ký túc xá của trường mà thuê một căn nhà bên ngoài.
Chúng tôi trồng mấy bồn hoa, còn nhận nuôi một chú cún lang thang bởi vì màu lông của nó quá lạ mắt nên tôi gọi nó là Hoa Hoa.
Lúc chúng tôi không có lớp sẽ chăm sóc những thứ hoa cỏ này, ôm Hoa Hoa tắm nắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/chuyen-tinh-cua-chung-toi/chuong-4.html.]
Có giờ học chúng tôi cố gắng học, thời gian rảnh rỗi chúng tôi sẽ đi thư viện học cùng nhau và giám sát lẫn nhau.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày.
Hạnh phúc và viên mãn.
25.
Thời gian rất nhanh đã đến năm 4 đại học, hai chúng tôi thuận lợi trở thành nghiên cứu sinh.
Về sau nghe nói chúng tôi cũng là một giai thoại của trường.
Sách năm 4 không nhiều, về cơ bản chỉ còn luận văn tốt nghiệp, cho nên chúng tôi quyết định đi chơi.
Tháng mười hai, chúng tôi đến bến tàu cũ Tân Hải Thiên Tân, biển ở đây rất nhiều hải âu, bay xoay quanh không ngừng trên trời, có du khách chụp ảnh, có người qua đường cho đồ ăn vặt, là khung cảnh rất lãng mạn!
Lúc này du khách không nhiều lắm, Tưởng Tiến bảo tôi nhắm mắt lại, nói muốn tạo bất ngờ cho tôi.
Tôi đang suy đoán lần này anh sẽ tặng quà gì cho tôi, dù sao chuyện này anh cũng hay làm.
Thế những tôi không nghĩ tới khi tôi mở mắt thấy anh quỳ một chân, tay cầm hộp nhẫn.
"Ngôn Ngôn, gả cho anh được không? Anh sẽ cho em hạnh phúc cả đời."
Tưởng Tiến cầu hôn tôi.
Tôi che miệng, cố gắng để mình không rơi nước mắt.
Tôi đã tưởng tượng rất nhiều lần hình ảnh này nhưng khi tất cả xảy ra, tôi vẫn rung động, trái tim đập bình bịch.
"Em đồng ý."
Tôi cố gắng không run đưa tay ra, anh thận trọng đeo nhẫn lên ngón tay tôi, hôn mu bàn tay tôi sau đó anh đứng lên ôm chặt lấy tôi.
Tưởng Tiến, đời này của em ở trên tay anh.
26.
Ngày tốt nghiệp chúng tôi nhận giấy chứng nhận kết hôn.
Cũng không lâu sau chúng tôi cử hành hôn lễ, làm hết thủ tục đám cười tôi không cảm thấy mệt mỏi mà chỉ cảm thấy hạnh phúc.
Bởi vì anh ấy nói, mọi thứ đều theo sở thích của tôi.
Anh ấy luôn chiều chuộng tôi như một đứa trẻ.
Tôi muốn đơn giản chút, cho nên chúng tôi làm một hôn lễ trên bãi cỏ, chỉ mời những bạn bè thân thiết, đơn giản hóa tất cả quá trình.
Hôn lễ kết thúc, tôi uống chút rượu nên hơi choáng váng.
"Ngôn Ngôn, cho anh được không?" Giọng nói anh có hơi khàn.
"Ừm." Tôi bị anh hôn đến xúc động.
Giống như được cho phép, anh cởi áo tôi, từng nụ hôn vụn vặn hướng xuống dưới.
Tôi hơi lo lắng, nằm bờ vai anh: "Dịu dàng chút."
"Gọi tiếng chồng thì anh sẽ đồng ý với em." Anh khẽ cưỡi, vừa bóp bóp eo tôi, vừa phun khí nóng bên tai tôi.
Tôi bị anh hành hạ không chịu được: "Ch… Chồng."
Thân thể anh khẽ sững sờ: "Ngoan, bảo bối, gọi lại được không?"
Mới bắt đầu đúng là anh rất dịu dàng thế nhưng càng về sau lại càng không khống chế được.
Bị anh vừa dụ dỗ vừa lừa dối, lại muốn nhiều lần nữa, anh còn vừa hành hạ tôi vừa không ngừng bắt tôi gọi anh là lão công, mỗi lần gọi là anh lại tăng thêm một phần lực.
Tôi cứ lặp đi lặp lại lúc ở thiên đường lúc ở địa phục, một đêm điên cuồng.
Nhất định là Tưởng Tiến có thể lực quá tốt, tôi không chỉ nghĩ vậy một lần, cũng chẳng biết lúc nào ngủ say trong vòng tay anh.
27.
Sáng sớm hôm sau.
Ánh nắng xuyên qua rèm cửa biến thành ánh sáng nhu hòa.
Tôi tỉnh lại trong lòng anh.
Trên người đau nhức do điên cuồng hôm qua nhưng tôi lại càng cảm thấy hạnh phúc hơn.
Nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh, tôi không nhịn được đưa tay sờ.
Đột nhiên anh mở mắt, cười nói: "Ngôn Ngôn, chào buổi sáng."
Và đặt một nụ hôn trên trán tôi.
"Ngôn Ngôn, bây giờ anh thấy thật hạnh phúc, em đã thực sự thuộc về anh."
Anh cọ xát trong lòng tôi giống như con mèo.
Tôi xoa đầu anh, hôn lên môi anh: "Vậy... Chồng, sau này mong anh chăm sóc em."
Anh giữ đầu tôi, mãnh liệt hôn lại, anh phủ lên người tôi, tôi cảm nhận rõ nơi nào đó nóng rực...
...
Cho tới bây giờ tôi cũng rất hạnh phúc, anh yêu tôi, chiều chuộng tôi, tôn trọng tôi, bao dung tất cả khuyết điểm của tôi. Tôi biết mình thật may mắn khi có được anh trong đời. Tôi cũng chúc các bạn gặp được lương duyên của mình!
(Hoàn)