Cô là người hiện đại xuyên tới? Thú vị đó nhưng xin lỗi, ở đây không hoan nghênh cô - Chương 17 + Chương 18 + Chương 19 + Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-08-09 11:08:25
Lượt xem: 186
17.
Ta giấu Khương Nghị Thành, một mình đi tới ngục nơi Trịnh Mộ Hi bị giam chờ ngày tử hình. Vừa gặp ta, nàng đã nhìn ta với ánh mắt vô cùng căm ghét và tức giận nhưng nàng ta lại giả vờ biết lỗi, cầu xin ta cứu giúp.
Ta lắc đầu với nàng ta, trước khi đi ta còn thì thầm với nàng ta một câu.
Sau đó nàng ta cười ngây dại như kẻ điên.
Nhưng không bao lâu sau ta nhận được tin, thật sự có người không bỏ qua cơ hội có được kỳ ngộ khi lấy Trịnh Mộ Hi, gã đến tìm Trịnh Mộ Hi, đạt được thỏa thuận với nàng ta và giúp nàng ta được thả ra ngoài.
Khi Trịnh Mộ Hi được thả, gã ngay lập tức yêu cầu Trịnh Mộ Hi làm ra những thứ như muối tinh luyện, kem dưỡng da v.v để kiếm tiền.
Chỉ là Trịnh Mộ Hi đã bị chúng ta vắt sạch giá trị từ lâu, bệ hạ thương lượng với Nghị Thành, luôn đưa ra thành phẩm trước Trịnh Mộ Hi, vì có sự giúp sức của triều đình, đồ vừa tốt vừa rẻ, khiến họ được một mất mười.
Thế nên cuộc sống của Trịnh Mộ Hi sau khi được thả ra cũng không tốt mấy, thậm chí có thể nói còn không bằng sống qua ngày ở trong ngục.
Và kẻ giúp nàng ta được thả ra chính là gã đàn ông mặc y phục màu trắng mà chúng ta gặp khi dạo hồ ngày đó.
18.
Tạm thời không nhắc đến những chuyện này, sau khi Trịnh Mộ Hi bị mang đi, ta tiếp tục ở nhà trải qua cuộc sống an nhàn hưởng lạc.
Điều duy nhất không tốt chính là bụng ta ngày càng to ra, ảnh hưởng đến việc đi lại của ta.
Nhưng nghĩ đến chuyện sẽ có một đứa trẻ đáng yêu được sinh ra từ chỗ này, lòng ta lại tràn ngập sự dịu dàng.
Kể từ khi đứa bé đá ta một lần, không hiểu sao ngày nào Nghị Thành cũng thích nghe thai máy*.
(*) thai máy: chỉ cử động của thai nhi khi nằm trong bụng mẹ
Hôm nay, vừa về đến nhà, chàng liền quỳ một gối trên đất, dán tai lên bụng ta.
“Hôm nay đứa bé không nghịch ngợm chứ?”
Từ sau khi mang thai, Nghị Thành vẫn tin chắc đứa bé là con gái.
Ta hỏi hắn tại sao thì chàng nói, con gái sẽ xinh đẹp đáng yêu giống ta, còn con trai chỉ biết giành ta với chàng.
Chàng nói lời này với giọng điệu nghiêm túc. Ta khẽ trêu chàng:
"Đêm đó, thiếp nằm mơ thấy con ta đánh nhau với chàng."
Chàng lập tức bị dọa, liên tục nũng nịu ta sinh con gái cho chàng.
Ta liên tục giục chàng thề rằng dù đứa bé có là trai hay gái thì chàng vẫn phải yêu thương nó, lúc nghe lời thề của chàng mới yên tâm ngủ.
Từ đó về sau, chàng gọi nó là bé con.
Khi ta mang thai đến tháng thứ chín, chàng thậm chí còn xử lý công vụ tại phòng ngủ chỉ để trông nom ta.
Ngày ta sinh con, chàng cũng ở bên cạnh ta.
Ta được đưa vào phòng đỡ đẻ, đứa bé cũng không làm khổ ta, hơn nửa canh giờ trôi qua, dù đau đớn nhưng cuối cùng ta cũng sinh nó ra đời.
Ta dùng hết sức lực cuối cùng, giữ chặt bà đỡ hỏi là con trai hay con gái.
Bà đỡ nó là con gái, lúc này ta mới yên tâm ngất đi.
Không sao rồi, dù ta đang ngủ thì hai người cũng sẽ không đánh nhau.
19.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-la-nguoi-hien-dai-xuyen-toi-thu-vi-do-nhung-xin-loi-o-day-khong-hoan-nghenh-co/chuong-17-chuong-18-chuong-19-chuong-20.html.]
Khi tỉnh dậy, ta nhìn thấy Nghị Thành ngồi bên cạnh ôm đứa bé dỗ dành, cười híp cả mắt.
Ta cười chàng ấy.
“Ngốc rồi à?”
Lúc này chàng mới phát hiện ta đã tỉnh, vội vàng đặt đứa nhỏ sang một bên.
“Uyển Nhi tỉnh rồi? Có đói không? Hay muốn uống chút nước không?”
Team một thành viên: Dung
Nhìn bộ dạng căng thẳng của chàng, ta lại thấy buồn cười.
“Lấy cho thiếp một ly nước là được.”
Chàng bưng tới cho ta, nhìn ta từ từ uống hết.
“Khá hơn chưa?”
“Ừm,” Ta ngừng lại, hơi lo lắng hỏi, “Cho thiếp nhìn đứa bé một chút.”
Lúc này Nghị Thành mới ôm đứa bé đến trước mặt ta.
Ta nhìn đứa bé nhăn nhúm trong tã lót, đỏ bừng như một con khỉ, cảm thấy ghét bỏ.
“Sao con thiếp lại xấu như vậy?”
"Đứa bé còn chưa lớn mà, đợi nó trưởng thành chắc chắn sẽ là một nàng tiên nhỏ."
Nghị Thành cười như một tên đần độn.
“Lúc này chàng chỉ biết che chở nó thôi, còn chất vấn thiếp?”
“Không có không có, nàng mãi mãi là Uyển Nhi mà ta yêu nhất.”
Chàng lại gần hôn một cái lên mặt ta, thấy ta không giận nữa mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
20.
Đứa nhỏ dần lớn lên, đúng là càng ngày càng xinh đẹp.
Nhưng ngoài dự đoán của Nghị Thành, con gái cũng thích bám dính lấy ta.
Vậy nên chàng thường xuyên trưng ra vẻ mặt ai oán, ngồi bên cạnh nhìn hai người chơi đùa, luôn sẵn sàng gọi bà v.ú tới ôm con gái đi, chàng cũng ôm ta đi.
Ta nhìn mà thấy buồn cười, đã mấy tuổi rồi mà còn ghen tị với con?
Hết cách, ta đành kéo con gái lại, bảo chàng tham gia cùng.
“Đa(*), Đa, bóng bóng, chơi.”
(*) Nguyên văn là 跌, có pinyin /diē/ giống 爹 tức cha.
Ta bảo con gái tìm chàng, thấy bé loạng choạng chạy tới, vẻ mặt ai oán của Nghị Thành trở nên đầy sức sống trong nháy mắt.
Nắng chiều chiếu xuống người bọn họ, cũng khiến ta cũng thấy ấm áp.