🍀Có Thù Tất Báo🍀 - Chương 9: Muộn rồi
Cập nhật lúc: 2024-06-04 18:54:53
Lượt xem: 615
Sau khi rời khỏi nhà bố mẹ Tống Thời, tôi lập tức thu dọn hành lý, dọn khỏi nhà anh ta.
Trước khi tôi rời đi, Tống Thời hình như cuối cùng cũng hiểu ra, muốn tìm một người phụ nữ có điều kiện tốt như tôi chắc chắn không phải chuyện dễ dàng.
Anh ta không thể để mất tôi, cố c.h.ế.t không chịu chia tay, nói rằng vẫn còn tình cảm với tôi.
Lại nói chúng tôi sắp kết hôn rồi, bây giờ dễ dàng hủy hôn như vậy sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Tôi nhìn anh ta, nhấn mạnh từng tiếng: "Gặp được anh mới là chuyện nực cười nhất tôi từng làm."
Tống Thời cuối cùng cũng câm nín. Có lẽ anh ta cũng biết, người có lỗi là anh ta.
Sau khi lên xe taxi, tôi liền chặn toàn bộ liên lạc của Tống Thời, sau đó tìm một căn hộ gần công ty thuê.
Tuy rằng tiền thuê nhà ở đây hơi đắt, nhưng bù lại vị trí thuận lợi, cách công ty chỉ có mười phút đi bộ, gần đó cũng có siêu thị lớn.
Cuộc sống một mình thật thoải mái, thỉnh thoảng còn có thể rủ vài người bạn về nhà uống rượu.
Ngay cả khi tận hưởng thời gian riêng tư cũng khiến người ta vui vẻ.
Còn Giang Hàm, sau khi xin nghỉ phép hơn chục ngày, cô ta đã quyết định nghỉ việc. Công ty thấy vị trí đó bị bỏ trống, thêm vào đó tôi lại có thành tích tốt nên đã thăng chức cho tôi.
Tối hôm đó, tôi mời đồng nghiệp trong bộ phận đi ăn mừng. Sau ba chén rượu, tôi nghe thấy có người nhắc đến chuyện của Giang Hàm.
"Hóa ra bằng cấp cao của cô ta đều là giả, bây giờ bị người ta vạch trần, nên mới bị đuổi việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-thu-tat-bao/chuong-9-muon-roi.html.]
Người đó nói với vẻ mặt miệt thị.
Mọi người nghe xong đều rất ngạc nhiên, tôi cũng vô thức nhìn sang.
Người nói đã đạt được mục đích của mình, tất nhiên là càng thêm phấn khích, uống thêm một ngụm rượu, sau đó kể hết sự tình.
Nói là sau chuyện hôm đó, những chuyện thâm kín của Giang Hàm như giả mạo bằng cấp, đồng thời qua lại với bảy tám người đàn ông... đều bị người ta khui ra hết.
Người này nói rất hăng say, khiến cả bàn đều cười nghiêng ngả, còn tôi chỉ cúi gằm mặt xuống, không nói gì. Lập tức có người nịnh hót, nói rằng vị trí hiện tại của tôi là do năng lực mà có.
Trải qua những chuyện này, tôi đã hiểu rõ bản chất của đám người này, chẳng qua là thấy người sang bắt quàng làm họ.
Dù sao cũng chỉ là đồng nghiệp, không cần phải để tâm.
Giang Hàm là do cô ta tự chuốc lấy, còn sự nịnh nọt của bọn họ càng không cần thiết.
Tôi không nói gì, cúi xuống nhìn tin nhắn của một số lạ gửi đến: "Tiểu Tư, hay là mình quay lại đi, anh vẫn không thể quên em..."
Tin nhắn còn rất dài, nhưng tôi chẳng buồn đọc hết, trực tiếp xóa đi, đồng thời chặn luôn số điện thoại đó.
Rác rưởi thì phải vứt vào thùng rác, kẻ tồi tệ thì phải cho vào danh sách đen.
Cuộc sống phía trước còn dài, tôi phải sống thật tốt.
(Hết)