Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cố Trầm Quên Em Rồi… - Chương 5-6

Cập nhật lúc: 2024-06-17 09:19:03
Lượt xem: 660

5

Ngày thứ sáu, tôi ngừng livestream.

Bởi vì hôm nay trước khi livestream tôi nhận được một kiện hàng, yêu cầu tôi mở ra trong lúc livestream.

Tôi trực tiếp dùng điện thoại livestream.

"Có người gửi đồ cho tôi, chúng ta cùng nhau xem thử là thứ tốt gì."

Nói xong, tôi mở kiện hàng ra.

Vừa mở ra, là một tấm ảnh đen trắng. 

Trong lúc nhất thời tôi chưa kịp phản ứng, liếc mắt nhìn bình luận.

Nhìn thấy trên đó toàn là "Làm tốt lắm!" tôi mới nhận ra lần này có người nghĩ ra trò mới, photoshop cho tôi một bức ảnh thờ đen trắng. 

"Hôm nay khi livestream phải ôm bức ảnh này nhé." Tôi đọc tờ giấy trong tập tài liệu.

Kỳ thực tôi thấy rất ổn, dù sao rất nhanh sẽ dùng đến, cũng không cần phải in thêm một cái khác. 

Chỉ là khi tôi đang đi về, có một chiếc xe chạy qua. 

Chiếc xe đó trông rất quen mắt. 

Hình như là chiếc xe tôi và Cố Trầm cùng nhau sử dụng khi còn khó khăn. 

Chỉ là chiếc xe đó chạy quá nhanh, tôi không nhìn rõ. 

Thôi bỏ đi, hiện tại hắn chán ghét tôi đến cực điểm, sao có thể cố ý đến đây?

Tôi quay người, trở về nơi livestream, dù sao ở đó còn có "đồ uống" mà cư dân mạng yêu thích nhất.

"Hôm nay muốn làm gì nhỉ? Để tôi suy nghĩ xem, tôi còn phải xin lỗi ai nữa không?"

Tôi ôm bức ảnh đen trắng, nhìn vào ống kính mỉm cười.

Dù sao, những người tội ác tày trời như tôi, cần phải xin lỗi rất nhiều người. 

Nhưng chưa kịp bắt đầu, điện thoại liền hiện lên một thông báo - 

# Thư Tâm Vũ livestream đáp trả #

Bình luận yêu cầu tôi nhanh chóng nhấp vào xem.

Tôi suy nghĩ một chút, đáp ứng yêu cầu, dù sao bọn họ cũng đã bỏ tiền. 

Trong livestream của Thư Tâm Vũ, chỉ thấy cô ta ngồi trên ghế sofa, trông có vẻ hơi tiều tụy.

Cô ta nói cô ta sống rất tốt, còn bảo cư dân mạng đừng công kích tôi.

Phía dưới toàn là những bình luận khen cô ta lương thiện. 

Livestream của tôi càng nhiều người mắng chửi hơn.

Nhưng mà còn chưa nói xong, Thư Tâm Vũ đột nhiên rời đi. Tiếp theo là một tràng cãi vã. Sau đó, âm thanh dần dần rõ ràng -

"... Anh và cô ta có nhiều quá khứ như vậy, A Trầm, em sợ hãi."

"Tâm Vũ, người anh yêu là em, sau này chúng ta sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp hơn."

"Nhưng mà A Trầm..."

"Nếu em để ý như vậy, vậy chúng ta sẽ làm lại tất cả những chuyện đó, từ nay về sau, không có cô ta, chỉ có em."

"Ưm ưm A Trầm..."

"Ấy chết, em quên mất, em đang livestream, bên phía Vi Vi có thể sẽ nhìn thấy."

Một tràng tiếng bước chân truyền đến, sau đó gương mặt phóng to của Cố Trầm xuất hiện trong ống kính.

Thư Tâm Vũ bên cạnh trông có vẻ rất sốt ruột.

Hắn nói: "Nhìn thấy thì đã sao? Anh và cô ta sớm đã không còn quan hệ."

Hắn khựng lại một chút, rồi cười khẩy, cực kỳ mỉa mai nói: "Một người phụ nữ không rõ cha ruột, không xứng đáng trở thành quá khứ của tôi."

Nói xong, trực tiếp tắt livestream.

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tôi còn chưa kịp phản ứng, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào màn hình đen kịt không biết làm gì.

"Ong ong..."

Ngay sau đó, điện thoại chấn động, một thông báo có chữ "hot" hiện lên - 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-tram-quen-em-roi/chuong-5-6.html.]

# Cố Trầm và Thư Tâm Vũ tổ chức hôn lễ thế kỷ vào tháng sau #

Bức ảnh thu nhỏ là bài đăng của Cố Trầm, trên đó còn có một chiếc váy cưới. 

Hoa văn phức tạp, lời chúc phúc tinh khiết đẹp đẽ.

Đó là chiếc váy cưới mà năm xưa hắn tự tay thiết kế cho tôi. Trái tim như bị bó chặt, cảm giác nghẹt thở ập đến.

Có thứ gì đó rơi xuống, tôi sờ lên mặt, ướt át.

Tôi khóc sao?

Trong phút chốc, tôi cảm thấy thế giới này thật hư ảo. 

Tôi nhìn những bình luận kia, mắng tôi giả tạo. 

Thế nhưng tôi không còn cảm giác gì nữa.

Cảm giác trì trệ tê dại khiến toàn thân tôi trống rỗng.

Chỉ còn lại những giọt nước mắt không ngừng rơi.

Cho đến khi - 

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Ọe..."

Một ngụm m.á.u tươi phun ra, nôn lên bức ảnh đen trắng. 

Bức ảnh đen trắng trong nháy mắt nhuốm màu đỏ tươi.

Giây phút này tôi mới trở lại thế giới này. 

Cơn đau ập đến, đánh úp tôi một cách bất ngờ.

Tôi lập tức tắt livestream.

Nhưng vẫn không kịp.

Mới tắt livestream chưa được bao lâu, trên điện thoại liền hiện lên một loạt thông báo có chữ "hot" - 

# Chiêu trò mới của Lâm Nhược Vi #

# Lâm Nhược Vi livestream nôn ra m.á.u #

6

Tôi chạy trốn. 

Tôi nuốt một nắm thuốc giảm đau rồi chạy trốn với tốc độ nhanh nhất. 

Điện thoại không ngừng rung, vô số thông báo, vô số cuộc gọi đến.

Tôi đều không bắt máy, chỉ ngồi xổm trong góc, ngơ ngác nhìn mặt trời trên cao.

Nước mắt vẫn không ngừng rơi. 

Tôi không biết làm thế nào mới có thể khiến nó dừng lại.

Cơ thể cũng đang đau dữ dội, thuốc giảm đau đã không còn tác dụng. 

Cơn đau dữ dội khiến tôi gần như không thở nổi. 

Tôi có thể cảm nhận được, đại khái là hôm nay. 

Ban đầu còn tưởng rằng còn sống được một tháng, bây giờ xem ra, ông trời còn thương xót tôi hơn tôi tưởng. 

Cũng tốt. 

Cuối cùng tôi cũng có thể giải thoát. 

"Ong ong..."

Tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy một loạt tin nhắn Cố Trầm gửi đến -

"Lâm Nhược Vi, cô còn muốn thế nào?"

"Mười triệu đã chuyển vào tài khoản của cô, sau này đừng có dây dưa với tôi và Tâm Vũ nữa."

Cùng với thông tin biến động số dư tài khoản ngân hàng.

Nhìn những con số 0 kia, tôi nhịn không được cười. 

Sẽ không. 

Sau này tôi sẽ không bao giờ dây dưa với hắn nữa. 

Loading...