Cô vợ của sĩ quan - Chương 182
Cập nhật lúc: 2024-09-08 21:48:05
Lượt xem: 65
Lão Chu nhìn về phía Thị Hoài Minh, bật cười nói: "Sinh con thì có gì to tát đâu? Có người phụ nữ nào mà không phải sinh con? Cho dù có xem như là chuyện lớn thì đó cũng không phải việc của đàn ông chúng ta."
Thị Hoài Minh nói: "Đứa trẻ là con của cả hai người, vì vậy đương nhiên sinh con cũng là chuyện của hai người."
Lão Chu mở to mắt, bắt đầu tranh luận với Thị Hoài Minh: "Cậu đừng có mà mở miệng ra nói như thế, tuy con là của hai người nhưng việc mang thai và sinh nở không liên quan gì đến đàn ông cả, đây đều là chuyện của phụ nữ thôi. Chuyện đàn ông chúng ta phải làm chủ yếu là kiếm tiền nuôi gia đình, chống đỡ cho gia đình để vợ con có thể yên tâm sinh sống. Vợ tôi sinh bốn đứa bé rồi, bây giờ lũ trẻ cũng đã lớn như thế, mà tôi còn chẳng bao giờ để tâm, thế mà cậu lại nói tôi không phải là một người đàn ông tốt?"
Thị Hoài Minh bật cười, gật đầu nói: "Ừm, cậu là một người đàn ông tốt hiếm có."
Lão Chu tràn đầy tự tin: "Rõ ràng là như vậy, thời đại này tìm được một người đàn ông như tôi không dễ dàng đâu. Nếu không phải tôi thì cả đời này cô ta đã phải ăn rau dại trong khe suối rồi, làm sao cô ta có thể sống một cuộc sống tốt đẹp như bây giờ chứ?"
Thị Hoài Minh không bày tỏ ý kiến gì thêm.
Lão Chu nói hết lời, lại hỏi Thị Hoài Minh: "Không phải là tôi thích xem vào chuyện của người khác đâu, nhưng cậu đã cưới vợ lâu như thế rồi, ngay cả con của Hà Thạc với Lý Sảng cũng đã ra đời mà sao đến giờ vợ cậu vẫn chưa có động tĩnh gì vậy?"
Vấn đề này thực sự làm cho rất nhiều người hiếu kỳ.
Thị Hoài Minh suy nghĩ một chút, dùng giọng điệu rất bình tĩnh nói: "Là tôi không muốn."
Lão Chu lại càng không thể hiểu được: "Cậu bị làm sao đấy? Tôi còn tương là tại vợ cậu…"
Thị Hoài Minh nói: "Chúng tôi vừa kết hôn không được bao lâu mà tôi đã phải ra ngoài đánh trận, vốn dĩ còn chưa là một người chồng đúng nghĩa, nên cũng không biết cách làm cha, vì vậy tôi dự định từ từ phát triển, làm một người chồng tốt rồi mới bắt đầu làm cha."
Lão Chu nghe vậy, trên trán tất cả đều là dấu hỏi chấm.
Sau đó anh ta lắc đầu cười nói: “Tôi thực sự không hiểu những người làm công tác văn hóa như cậu đang nghĩ gì nữa.”
Cưới vợ sinh con, chuyện này không thể dễ dàng hơn, làm gì nhiều rắc rối vớ vẩn như vậy.
Hai người họ không hợp thảo luận chủ đề này cùng nhau, cũng may lại vừa lúc về đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-vo-cua-si-quan/chuong-182.html.]
Hai người chào nhau một tiếng rồi ai về nhà nấy, đi tìm vợ của mình.
Trân Trân và Thị Hoài Minh rửa tay rồi ngồi xuống ăn cơm cùng nhau.
Sau khi ăn xong, vừa đứng dậy thu dọn bát đĩa thì Trân Trân bất ngờ trông thấy chiếc xe jeep đi về qua cửa sổ.
Hai mắt cô sáng lên, nói với Thị Hoài Minh: "Chị dâu Lý Sảng đã trở về rồi."
Thị Hoài Minh quay đầu nhìn ra ngoài, chỉ thấy Hà Thạc xuống xe, mở cửa xe đón lấy đứa trẻ trong lòng Lý Sảng đưa cho bà Hà bế, sau đó mới đỡ Lý Sảng xuống xe. Sau khi đóng cửa xe, tất cả người một nhà đều đi vào sân nhà bên cạnh.
Lý Sảng vừa xuất viện trở về, đương nhiên Trân Trân sẽ không tới làm phiền cô ấy.
Đợi đến buổi tối sau khi tan làm trở về, ăn cơm tối xong, cô mới cùng Thị Hoài Minh qua nhà bên cạnh để thăm Lý Sảng.
Trân Trân ở trong phòng nói chuyện với Lý Sảng, Thị Hoài Minh thì ở bên ngoài nói chuyện với Hà Thạc, mỗi người đều trò chuyện về vấn đề của riêng mình.
Sau khi nói chuyện với Lý Sảng, Trân Trân đưa mắt nhìn đứa bé một chút, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, cô hỏi Lý Sảng: "Chị dâu, em có thể bế em bé một tí không? Trước khi qua đây em đã rửa tay rồi."
Lý Sảng nhìn cô cười nói: "Em bế đi."
Trân Trân cẩn thận từng li từng tí bế đứa bé trong nôi lên.
Đứa bé nhỏ trắng nõn mềm mại, Trân Trân nhìn ngắm cậu bé bằng ánh mắt cực kỳ yêu thích, nói: "Thật là dễ thương."
Lý Sảng cười hỏi cô: "Có phải là em rất thích hay không?"
Trân Trân gật đầu: "Vâng ạ, em rất thích."
Lý Sảng vẫn cười nói: "Tự sinh đi sẽ còn thích hơn đấy."
Trân Trân mỉm cười dịu dàng nhìn đứa bé: "Em cũng muốn sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như vậy."