Cô vợ của sĩ quan - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-09-12 10:39:38
Lượt xem: 65
Thị Hoài Hà không có hứng thú với Hà Thạc và Lý Sảng, tự nhiên không hỏi đến.
Cô ta lại hỏi Thị Hoài Minh: "Vậy người sống hai bên trái phải trong con hẻm này đều là người quen mới sao?"
Thị Hoài Minh gật đầu với cô ta: "Đúng vậy."
Thị Hoài Chung và Trần Thanh Mai không đặc biệt quan tâm đến những vấn đề này, dù sao cũng không liên quan gì đến bọn họ.
Lúc trước bọn họ ở lại thành phố ăn Tết vài ngày, cũng không kết bạn quen biết bất kỳ ai, bây giờ cũng không có ý định kết bạn với bất kỳ ai, đương nhiên không nói được cái gì về chủ đề này.
Sau khi Thị Hoài Hà hỏi xong chuyện này, Thị Hoài Chung hỏi Thị Hoài Minh: "Em định tổ chức sinh nhật cho mẹ như thế nào?"
Thị Hoài Minh lại trả lời: "Anh à, em đã sắp xếp xong rồi, đặt hai bàn thức ăn trong tiệm cơm, không phiền phức ở nhà nữa, ngày mai chúng ta cùng đến tiệm cơm mừng sinh nhật mẹ."
Ở trong thành phố, cái gì cũng không hiểu không thông, Thị Hoài Chung đương nhiên không nghĩ ra được ý kiến gì.
Nghe Thị Hoài Minh nói, anh ta lên tiếng đáp lại: "Nghe theo sự sắp xếp của em vậy, cần anh giúp cái gì thì cứ nói."
Thị Hoài Minh lại gật đầu với anh ta: "Được."
Trên bàn ăn có nhiều người nên cuộc nói chuyện càng phức tạp, bất kể ai đưa ra chủ đề gì cũng có thể nói vài câu.
Hơn nữa mọi người nói quá nhiều ăn quá chậm, còn chưa dùng bữa xong, Thị Hoài Minh đã phải đi làm.
Anh đưa tay nhìn đồng hồ, đặt đũa xuống, lên tiếng nói: "Anh cả chị dâu, chị hai anh rể hai, hiện tại em phải đi làm, không thể ở lại với mọi người nữa. Chờ buổi tối tan làm về, lại cùng mọi người ăn một bữa cơm ngon."
Thị Hoài Hà kinh ngạc: "Vội vàng như vậy sao?"
Thị Hoài Minh gật đầu: "Phải đi ngay bây giờ."
Thấy Thị Hoài Minh vội vàng rời đi, Thị Hoài Hà lại hỏi: "Ăn no chưa?"
Thị Hoài Minh nói "Ăn no rồi", để mọi người ăn từ từ, đứng dậy không nán lại bàn nữa.
Đương nhiên lúc đi anh cũng mang theo Đan Tuệ, tiện đường đưa Đan Tuệ đến lớp mẫu giáo.
Bọn trẻ ăn cơm rất nhanh, ăn xong đã chạy ra sân chơi.
Đại Bạch ở bên ngoài chơi với bọn họ, nhảy tới nhảy lui xung quanh, trông vô cùng hạnh phúc.
Những người lớn vẫn đang ăn cơm nói chuyện trên bàn bát tiên.
Trần Thanh Mai và Trân Trân ăn no trước, cũng không tiếp tục ngồi trên bàn nữa, chu đáo nói một tiếng rồi đặt đũa xuống, cùng nhau đứng dậy rời bàn, vào phòng xem lũ trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/co-vo-cua-si-quan/chuong-258.html.]
Hai đứa bé, Trân Trân và Trần Thanh Mai, mỗi đứa ôm một đứa.
Trần Thanh Mai cẩn thận nhìn em bé nói: "Trông thật là dễ thương."
Trân Trân bế hai đứa bé lại gần nhau,vào nhau, cười hỏi Trần Thanh Mai: "Có giống không?"
Trần Thanh Mai quan sát một lúc nói: "Hơi giống, nhưng không giống lắm."
Trân Trân nói: "Lúc mang thai, em còn tưởng sau khi sinh sẽ giống nhau như đúc cơ."
Trên mặt Trần Thanh Mai lộ ra nụ cười ôn hòa: "Không giống nhau cũng đều rất đẹp."
Đang nói chuyện thì Thị Đan Linh từ bên ngoài bước vào.
Thị Đan Linh cũng thích trẻ em sơ sinh, tới chạm chạm vào bàn tay nhỏ bé của Hưng Vũ.
Nhìn Thị Đan Linh trước mặt, Trân Trân cười nói: "Hai năm không gặp, Đan Linh của chúng ta cũng đã trưởng thành rồi."
Thị Đan Linh trên nét mặt lộ ra một chút ngượng ngùng, cười đáp lời: "Thím ba, thím vẫn xinh đẹp như vậy."
Trân Trân bật cười thành tiếng: "Cháu khen thím như vậy thím sẽ xấu hổ lắm."
Mối quan hệ giữa Trân Trân và Thị Đan Linh rất tốt, nói một hai câu đã quen thuộc lại.
Trân Trân lại hỏi Thị Đan Linh: "Cháu sắp tốt nghiệp rồi nhỉ?"
Thị Đan Linh gật đầu: "Sang năm tốt nghiệp ạ."
Trân Trân nhìn Thị Đan Linh: "Có kế hoạch gì không?"
Thị Đan Linh cảm thấy hơi xấu hổ, mím môi nói: "Thi vào đại học ạ."
Đây là một chí hướng lớn rất tốt, Trân Trân cổ vũ cô bé: "Học tập chăm chỉ, cố gắng vượt qua kỳ thi."
Thị Đan Linh gật đầu: "Cháu sẽ cố gắng, thím ba."
Ba người chị dâu em chồng, thím cháu Trân Trân, Trần Thanh Mai và Thị Đan Linh ở trong phòng trò chuyện với những đứa trẻ, không chú ý nhiều đến tình hình bên ngoài.
Sau khi bên ngoài ăn cơm xong, còn chưa để Chung Mẫn Phân đứng dậy động tay động chân, Thị Hoài Hà đã mang bát đũa đi rửa.
Đương nhiên cô ta cũng vừa rửa vừa bức xúc, phàn nàn với chồng mình là Trần Đức Thụ: "Bây giờ anh nhìn thấy chưa? Có phải là coi cô ta như bà cố không? Lần này sinh ra một cặp song sinh long phượng, lỗ mũi kia sắp nở hết ra rồi. Chúng ta đến đây lâu như vậy mà cô ta còn không thèm chào em một tiếng, coi em như không khí kìa."
Trân Trân chỉ cười chào Trần Đức Thụ.