Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2024-11-05 08:23:12
Lượt xem: 4

 Chương 3 - Xuất Giá

Giữa cái nắng hè oi ả, nếu là những cô dâu khác xuất giá, chỉ riêng việc tắm rửa, thay y phục, chải đầu trang điểm cũng đã chiếm hết nửa ngày. Nhưng hôm nay tình thế cấp bách, một canh giờ cũng phải giải quyết cho xong.

Cô dâu đã thay đổi, của hồi môn cũng phải giao lại.

Nghe nói nha hoàn bên cạnh Đại phu nhân tới đưa danh sách, Tường Vân vội vàng ra ngoài đón. Vừa đến nơi, đối phương liền nhét tờ danh sách vào lòng nàng ta, đuôi mắt khẽ liếc, cằm hất lên cao ngạo: "Trên lễ đơn ghi rõ một trăm hai mươi tám đài kiệu, nhưng Nhị nương tử cũng biết đấy, Lão phu nhân chỉ cho phép sáu mươi tư đài thôi. Thật là thiệt thòi cho Nhị nương tử, phải tự mình lập lại một bản danh sách khác. Đồ đạc Đại phu nhân đã sai người chuyển đến tiền viện rồi, lại làm phiền Nhị nương tử phái người tới kiểm kê, kẻo sau này xảy ra hiểu lầm gì, lại đổ tội lên đầu Đại phòng chúng tôi."

Nếu không phải Đại nương tử nhà mình được lợi, Tường Vân thật muốn ném thẳng tờ danh sách vào mặt ả ta.

Đại nương tử vì sáu mươi tư đài kiệu của hồi môn mà mất trắng hôn sự, trách ai bây giờ?

Đầu năm, Nhị gia mang về một lô hòm xiểng, ai mà chẳng biết là của hồi môn chuẩn bị cho Đại nương tử, vậy mà người người đều coi nương tử như núi vàng không bao giờ cạn.

Lễ mừng thọ Lão phu nhân, Đại phu nhân muốn tỏ lòng hiếu thảo, trước mặt các vị phu nhân quyền quý trong Trung Châu, tự mình nhận lấy danh tiếng hiếu thuận, nói muốn nhường một gian viện cho Lão phu nhân nghỉ hè, rồi quay sang tìm nương tử, mở miệng thật dễ dàng: "Đại phu nhân đã sai người quét dọn sạch sẽ gian nhà rồi, Nhị nương tử chỉ cần thêm vài món đồ trang trí là được."

Gian viện được dọn ra là để Lão phu nhân dùng, thêm đồ cũng là lẽ phải, nương tử đồng ý.

Người của Đại phu nhân vừa đi, nha hoàn bên cạnh Đại thiếu phu nhân lại tới.

Vào phòng, bưng một đĩa bánh ngọt khô quắt, nói là Đại thiếu phu nhân tự tay làm, "Đại nương tử ngày mai định về nhà mẹ đẻ một chuyến."

Vì Nhị gia và Tam công tử thường xuyên không có nhà, tiền tài tự nhiên đều rơi vào tay nương tử. Tình huống này nàng đã gặp nhiều rồi, vừa nghe đã hiểu ý, "Đại tẩu thiếu gì sao?"

Ả nha hoàn khẽ khụy gối hành lễ, vẻ mặt tủi thân đáng thương: "Đại công tử theo Đại gia tới Đông đô đã nửa năm rồi, Đại nương tử âm thầm chịu đựng cô quạnh, trong thư cũng chỉ báo tin vui, không hề than thở nửa lời. Hôm nay, Đại nương tử nói muốn về nhà mẹ đẻ thăm, nô tỳ vừa thu dọn mới phát hiện, Đại nương tử đến một món trang sức tử tế cũng không có."

Chỉ là vài món trang sức, Ôn Thù Sắc không phải kẻ keo kiệt, để nàng ta tùy ý chọn vài món.

Ả ta cũng không khách sáo, một hơi chọn ba chiếc hộp.

Đồ vừa chuyển đi, người của Nhị tẩu tẩu cũng vội vã chạy tới.

Ôn Thù Sắc ngồi trên trường kỷ, cầm tờ danh sách Nhị gia gửi về, đang định bổ sung những món đồ đã bị lấy đi, nghe vậy liền ném tờ danh sách lên trường kỷ, nổi giận: "Tổng cộng chỉ có từng này đồ, người người đều tới xin, ta cho ai đây? Mắt mũi bọn họ cũng tinh tường thật, chỉ nhìn thấy vàng bạc, không thấy thứ gì khác. Lần trước cha về, mặt còn đang bong tróc kìa, bọn họ không hề xót chút nào. Còn cả huynh trưởng nữa, cứ đen nhẻm thế này, sau này làm sao cưới vợ?"

"Đã muốn xin thì khỏi phải chạy tới chạy lui nữa, Tường Vân, ngươi chia hết của hồi môn ra, mỗi phòng đưa ba hòm, số còn lại đổi thành bạc, chúng ta tự mình tiêu xài."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-7.html.]

Bị dồn ép đến mức này, nương tử cũng đâu phải người dễ chọc?

Ăn mặc chi tiêu của Lão phu nhân, đều là Ôn Thù Sắc tự mình kiểm duyệt, không có món nào qua loa.

Gỗ tử đàn Nhị gia gửi về vừa khéo.

Nương tử liền sai người chuyển đồ qua đó, sau đó cũng bẩm báo với Đại phu nhân, đã thu xếp ổn thỏa rồi. Nếu Đại phu nhân có lòng đến xem một lần, sao có thể không nhận ra sơ hở?

Còn cả những món trang sức Đại nương tử, Nhị nương tử lấy đi, trong lòng chẳng lẽ không hề nghi ngờ?

Chẳng qua đều cho rằng nương tử có nhiều tiền, vắt kiệt được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Ngày vui, lại là ngày vui của nương tử, làm ầm ĩ lên không hay, Tường Vân cố nén giận, giật lấy tờ danh sách, quay người gọi thêm mấy người cùng tới tiền viện kiểm kê.

Đại nương tử chê sáu mươi tư đài kiệu ít, nương tử không chê. Sau khi gả đi, dựa vào sản nghiệp của Nhị gia ở Trung Châu, bản thân nương tử chính là của hồi môn sống.

Tường Vân vừa đi, Tào cô cô liền bước vào, phía sau dẫn theo một bà tử.

Hai người vào, Ôn Thù Sắc đã ngồi trên giường cưới, nghe bà v.ú dạy dỗ thêm.

"Ôn nhu hiền thục, hiếu kính trưởng bối, tương phu giáo tử..." Những điều đại loại như vậy, Ôn Thù Sắc một câu cũng không nghe lọt tai. Thấy Tào cô cô tới, như nhìn thấy Lão phu nhân, đôi mắt long lanh nhìn bà.

Dung mạo của Nhị phu nhân năm đó, Tào cô cô vẫn còn nhớ rõ, Nhị nương tử quả thật giống Nhị gia nhiều hơn.

Khuôn mặt trái xoan, đôi môi anh đào, hoa điền giữa trán làm nổi bật đôi mắt đen láy bên dưới, dường như mọi sự linh động trên thế gian đều được gói gọn trong đó. Bộ hỷ phục lộng lẫy như dát thêm một lớp ánh sáng rực rỡ lên viên ngọc bích.

Vẻ đẹp tươi tắn rạng ngời ấy, như đang chuyển động trước mắt.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Vốn là một mỹ nhân, được Lão phu nhân cưng chiều bao năm, phúc khí thấm đẫm vào tận xương tủy, cử chỉ điệu bộ đều toát lên vẻ quý phái.

Ánh mắt này nhìn tới, ngay cả Tào cô cô cũng cảm thấy mình như gây ra tội ác tày trời, vội vàng tiến lên an ủi: "Lão phu nhân xem người luôn rất chuẩn, hôm nay dù phải mang tiếng xấu, cũng muốn giành lấy hôn sự này cho Nhị nương tử, nương tử cứ an tâm chờ xuất giá, đừng phụ lòng tốt của Lão phu nhân, những thứ khác, Lão phu nhân cũng không lấy ra được." Nói đoạn, quay người gọi bà tử phía sau: "Từ nay về sau, Tình cô cô sẽ đi theo Nhị nương tử."

Tình cô cô cũng là người cũ bên cạnh Lão phu nhân, nhìn Ôn Thù Sắc lớn lên, có bà ấy đi theo, Lão phu nhân mới yên tâm.

 

Loading...