Con Gái Tướng Quân Không Dễ Chọc - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-08-06 23:46:58
Lượt xem: 1,532
"Ngọc Ngôn, mau buông ra, không thể như vậy!"
Mặt hắn đỏ bừng.
Muốn dùng sức đẩy ta ra, lại sợ làm ta bị thương, giống hệt một tiểu tức phụ bị trêu chọc.
"Diệp Thần, nguyên nhân rất nhiều, nếu huynh nguyện ý nghe, cả đời này ta sẽ từ từ nói cho huynh biết."
Diệp Thần hơi động lòng, nhẹ nhàng ôm lấy vai ta.
"Nhưng bệ hạ đã từng cùng phụ thân ta bàn chuyện hôn sự cho ta rồi."
"Kỳ thực là sợ phụ thân sinh lòng mưu phản, muốn dùng chuyện này để kiềm chế phụ thân ta."
Ta thổi nhẹ một hơi vào cổ hắn, trêu chọc nói:
"Hay là chúng ta cứ gạo nấu thành cơm trước, xem hắn ban hôn thế nào!"
Diệp Thần cứng đờ, vội vàng nhảy ra xa mấy bước.
"Ngọc Ngôn, chuyện này không vội... không vội."
Ta cố ý cười xấu xa:
"Nhưng mà ta rất vội! Thánh chỉ ban xuống thì không thể thay đổi nữa."
"Vậy cũng không được, tuyệt đối không được. Ta có thể đến Lâm phủ cầu hôn mà."
Ta chờ chính là câu nói này của hắn.
Hắn vừa dứt lời, ta liền vội vàng nói:
"Vậy được, ngày mai đến luôn đi."
Nói xong, không đợi Diệp Thần phản ứng, ta nhón chân lên nhẹ nhàng hôn lên má hắn, vui vẻ chạy đi.
"Diệp Thần, ta chờ huynh, nhất định phải đến đó!"
8
Ngày hôm sau, ta ngồi trên nóc nhà cả buổi trời, cũng không đợi được xe ngựa nhà họ Diệp.
Ta đang định đến Diệp gia hỏi cho ra nhẽ, thì phụ thân và ca ca mang vẻ mặt nặng nề trở về phủ.
Ca ca không nói không rằng, kéo ta vào thư phòng.
"Ngọc Ngôn, có chuyện này, muội phải chuẩn bị tâm lý trước."
Bọn họ rất ít khi nói chuyện với ta một cách nghiêm túc như vậy, trong lòng ta bỗng dâng lên dự cảm chẳng lành.
"Diệp Thần bị phái đi Tây Bắc, để khuyên hàng Đổng Thừa Hiến."
Cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-tuong-quan-khong-de-choc/chuong-9.html.]
Khuyên hàng Đổng Thừa Hiến?
Trong nháy mắt, ta như bị sét đánh ngang tai, đứng không vững.
Đổng Thừa Hiến, một trong ba vị Tiết độ sứ, tàn nhẫn khát máu, nổi tiếng là kẻ tàn bạo.
Hắn dùng đầu lâu của tù binh để xây thành.
Hắn còn chôn sống người dân vô tội, cắt tai họ để lừa gạt triều đình.
Sự độc ác, tàn nhẫn của hắn không ngôn từ nào có thể tả xiết.
Loại người như vậy sao có thể bị khuyên hàng?
Hơn nữa triều đình đã sớm quyết định thảo phạt, vì sao lại đột nhiên phái người đi khuyên hàng?
Đây không phải là đẩy Diệp Thần vào chỗ c.h.ế.t sao?
Ta đứng dậy muốn xông ra ngoài, nhưng lại bị ca ca cản lại.
"Ca ca, phụ thân, Diệp Thần gặp nguy hiểm rồi, ta phải đi cứu huynh ấy!"
Chỉ mới hô lên một tiếng, cổ họng ta đã nghẹn lại.
Chuyến đi này của Diệp Thần vô cùng nguy hiểm.
Nhưng nếu như có thể khiến Đổng Thừa Hiến nhìn thấy sự hùng mạnh của triều đình, dùng sức mạnh quân sự để tạo sức ép, có lẽ Diệp Thần còn một đường sống.
Dù sao thì đàm phán cũng phải có lợi thế mới được.
Chỉ nói mấy lời đạo lý suông, loại người như Đổng Thừa Hiến sao có thể kiêng dè?
"Lâm Ngọc Ngôn, quân sĩ Địa tự doanh, Lâm gia quân, xin được ra trận, tiêu diệt phản tặc Đổng Thừa Hiến!"
"Muội không thể đi đâu cả."
Phụ thân thở dài một tiếng, vỗ vỗ vai ta.
"Ninh quý phi đã xin thánh chỉ, ban hôn cho muội và Dự vương điện hạ."
"Bệ hạ đã đồng ý."
Anan
9
Ta là Lâm Ngọc Ngôn, nữ nhi của Trấn Bắc Hầu.
Chín tuổi ta đã thuần phục ngựa hoang.
Mười tuổi ta đã luyện thành tài b.ắ.n cung bách phát bách trúng.
Mười tám món binh khí đều được ta sử dụng thành thạo.
Mười lăm tuổi, ta theo phụ thân và huynh trưởng xông pha trận mạc, trải qua vô số trận chiến sinh tử, trở thành "Thiết Nương Tử" khiến man di nghe danh đã khiếp sợ.