Công Chúa Phản Diện Được Phụ Hoàng Yêu Thương - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:39:29
Lượt xem: 810
Mẫu hậu tuy thoát khỏi kiếp nạn, nhưng khi biết con gái ruột đã chết, không khỏi đau lòng rơi lệ.
Phụ hoàng lại thần thần bí bí nói: "Hoàng hậu đừng đau lòng, còn có một bất ngờ ngoài dự liệu."
Nói xong, người ra hiệu.
Một bà v.ú già chậm chạp bước vào trong điện.
Mẫu hậu nhìn kỹ, nhận ra bà ấy.
Bà là nhũ mẫu của mẫu hậu, đã xuất cung từ lâu.
Bà quỳ trước mặt mẫu hậu, nước mắt lưng tròng, nói ra một câu chấn động:
"Nương nương, lão nô xin lỗi người. Năm đó, sau khi người sinh hạ tiểu công chúa, lão nô đã tráo đổi con gái người sinh ra với con gái của Vân Châu.
"Vân Châu là cháu gái của lão nô, người thân duy nhất. Lão nô nhất thời động long, nghe lời cầu xin của nàng ấy, liền đáp ứng.”
"Đứa bé nàng ấy sinh ra không có phúc phận, sau khi được đổi đến bên cạnh Hoàng hậu, không lâu sau đã c.h.ế.t yểu."
Vân Châu, chính là người ta vẫn luôn cho là mẫu thân ruột của mình, từng được phụ hoàng sủng hạnh một đêm rồi sinh ra ta.
Nàng ta sau khi sinh bị băng huyết, biết mình không sống được bao lâu, liền muốn tráo đổi con gái mình với con gái của mẫu hậu, để con gái mình có thể lớn lên với thân phận đích nữ Trưởng công chúa.
Tính toán trước lúc lâm chung của một người mẹ, đã làm tổn thương ta và mẫu hậu suốt bao năm nay.
22.
Sự thật phơi bày, ta là con gái ruột của mẫu hậu.
Sau khi bè phái của Vương gia được diệt trừ, thế lực không rõ tên kia, thứ đã hạn chế phụ hoàng không được nói ra một số chuyện, đột nhiên biến mất.
Phụ hoàng nói, trong họa bản, sau khi ta chết, Trình Tử Diệu đã tạo phản.
Khi nói những lời này, phụ hoàng trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi.
"Chiêu Nhân con không biết đâu, Tên điên Trình Tử Diệu tuyên bố muốn g.i.ế.c sạch tất cả người trong hoàng thất để tế con.
"Hắn ta đã huỷ hoại giang sơn của trẫm, tên nghịch tử !"
Ta cong khóe môi, trong lòng tràn đầy hình bóng của Trình Tử Diệu.
Đột nhiên nhớ ra một chuyện, ta hỏi: "Phụ hoàng vì sao đồng ý ban hôn cho con và Tử Diệu? Có phải người phát hiện ra chàng chính là lựa chọn phò mã tốt nhất không?"
"Trẫm thấy hắn đối với con tình thâm nghĩa trọng, liền nói với hắn, con là công chúa trẫm yêu thương nhất, không yên tâm giao con cho hắn. Trừ phi, hắn bằng lòng uống thuốc độc, mỗi tháng không đúng hạn uống thuốc giải sẽ trúng độc mà chết."
"Phụ hoàng!" Ta vừa kinh ngạc vừa sốt ruột, suýt nữa thì khóc.
Phụ hoàng liếc ta một cái, hừ lạnh nói: "Thứ hắn uống, là thuốc bổ trẫm thường ngày vẫn uống."
Ta hít sâu một hơi, thật sự không biết nên vui hay nên giận.
Quay đầu lại, ta liền thấy Trình Tử Diệu mỉm cười đi về phía ta.
Ánh mắt chàng đầy ắp dịu dàng, ánh mắt chăm chú và nghiêm túc.
Ta lại một lần nữa thuyết phục bản thân: Thôi vậy, chuyện trước kia cứ bỏ qua đi.
Chỉ cần phụ hoàng mẫu hậu bình an, chỉ cần ta và Trình Tử Diệu mãi mãi bên nhau, là được rồi.
23.
Ngoại truyện của Hoàng đế:
Một giấc ngủ dậy, trẫm như đã trải qua cả một đời.
Thì ra, thế giới trẫm đang sống là một thế giới trong họa bản.
Trong họa bản, trẫm tìm lại được đích nữ thất lạc trong dân gian, ban tên là Chiêu Dương.
Trẫm và Hoàng hậu bị Chiêu Dương lừa gạt, hiểu lầm Chiêu Nhân, không chỉ xa lánh nó, mà còn gả nó đi hòa thân với dị tộc.
Khi dị tộc nổi loạn, Chiêu Nhân bị giết, t.h.i t.h.ể bị treo trên tường thành phơi nắng ba ngày.
Tuy Chiêu Nhân khiến trẫm thất vọng, nhưng dù sao nó cũng là con gái ruột của trẫm.
Trẫm hận bản thân mình bất lực, để con gái đi hòa thân, không thể cứu được nó.
Lúc này, trong quân đội xuất hiện – Trình Tử Diệu một tướng quân dũng mãnh.
Trẫm rất nghi hoặc, Trình Tử Diệu trước kia đã đi đâu?
Hắn đánh lui dị tộc xâm phạm biên quan, không chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t thủ lĩnh dị tộc, mà còn gần như đồ sát toàn bộ dị tộc.
So với niềm vui chiến thắng, trẫm càng thêm kinh hãi, đối với Trình Tử Diệu nảy sinh lòng đề phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cong-chua-phan-dien-duoc-phu-hoang-yeu-thuong/chuong-9.html.]
Tên này, oán khí quá nặng.
Sự việc sau này chứng minh, suy nghĩ của trẫm là đúng.
Trình Tử Diệu tạo phản.
Hắn muốn g.i.ế.c sạch tất cả người trong hoàng thất.
Hắn xách theo thanh đao nhuốm m.á.u xông vào Kim Loan điện.
Thuộc hạ của hắn ném Vương gia cùng Chiêu Dương, Cố Phi đến trước mặt trẫm, ép bọn chúng khai ra mọi chuyện.
Thì ra, Chiêu Dương là giả.
Là Vương gia đã sớm phát hiện con gái của trẫm đã chết, cố ý bồi dưỡng một gian tế đưa vào cung.
Trẫm đau lòng không thôi.
Trình Tử Diệu g.i.ế.c bọn chúng, thuộc hạ của chàng lại áp giải thêm hai người nữa đến.
Lần này là Hoàng hậu và một bà lão.
Hoàng hậu khóc không thành tiếng: "Hoàng thượng, Chiêu Nhân mới là con gái ruột của chúng ta, là con gái do thần thiếp sinh ra."
Chiêu Nhân của trẫm ơi!
Trẫm đã làm những gì thế này?
Trẫm nhìn khắp điện đầy binh lính, biết mình đã thành vong quốc chi quân.
Đối diện với ánh mắt thù hận của Trình Tử Diệu, trẫm lại nhìn Hoàng hậu đang khóc đau lòng, cuối cùng nhắm mắt kết thúc một kiếp.
"Hoàng thượng, đến giờ lâm triều rồi."
Trẫm hoàn hồn, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Trẫm dựa theo những việc trong họa bản phái người đi xác minh, tất cả đều được chứng thực.
Nhớ lại điều diễn ra trong họa bản, trẫm có rất nhiều điều hối tiếc.
Điều áy náy nhất, chính là con gái ruột của trẫm và Hoàng hậu, Chiêu Nhân.
Trẫm nóng lòng muốn nói cho Hoàng hậu biết sự thật.
Nhưng, dù trẫm nói thế nào, Hoàng hậu cũng không nghe thấy.
Hoặc là nên nói, không ai có thể nghe thấy.
Lời trẫm nói trở thành lời nói câm, chữ trẫm viết thành một mớ hỗn độn.
May mắn trẫm là Hoàng đế, trẫm có thể bảo vệ Chiêu Nhân, có thể bù đắp cho nó tất cả những thứ tốt đẹp nhất.
Để tránh Trình Tử Diệu tạo phản lần nữa, trẫm khẩn cấp triệu hắn hồi cung, tước đoạt binh quyền của hắn.
Trẫm phát hiện, tên nhóc này chút nào cũng không để ý đến binh quyền, thậm chí không có chí tiến thủ, hắn chỉ một lòng muốn ở bên nhi nữ của trẫm.
Đứa nhỏ Chiêu Nhân này, trong lòng cũng chỉ có hắn.
Trẫm thử Trình Tử Diệu, đồng ý gả Chiêu Nhân cho hắn.
Vì muốn cưới Chiêu Nhân, hắn ngay cả thuốc độc cũng dám uống.
Trình Tử Diệu đúng là đồ điên!
May mà hắn một long một dạ , vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Trước mặt Chiêu Nhân, hắn ngoan ngoãn như mèo nhà vậy.
Trẫm giăng bẫy, để bè phái Vương gia nóng long tạo phản, rơi vào bẫy của Trẫm, bắt gọn bọn chúng một lần thu lưới.
Điều ngoài ý muốn duy nhất là, Chiêu Nhân và Chiêu Dương ra tay với nhau, dùng trâm cài đầu làm bị thương mu bàn tay của chính mình.
Vết thương không lớn, Trình Tử Diệu vẫn như phát điên.
Nhìn thấy Vương gia và Chiêu Dương bị tra tấn đến mức người không ra người trong ngục, trẫm cũng có chút không đành lòng, muốn tha cho bọn chúng một con đường sống.
Tránh đêm dài lắm mộng, nên g.i.ế.c vẫn phải giết!
Sau khi mọi chuyện được giải quyết, thế lực giam cầm trẫm không được nói ra chuyện họa bản, đột nhiên biến mất.
Những điều khó hiểu đó, trẫm cũng không muốn bận tâm nữa.
Nhìn giang sơn của trẫm thái bình thịnh trị, nhìn Chiêu Nhân và Trình Tử Diệu phu thê ân ái, trẫm đã thấy rất tốt rồi.
Cả đời này không còn gì hối tiếc.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
[Hoàn]