Công chúa " thế chấp" - End
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:12:57
Lượt xem: 1,212
13.
Xuân Đào sinh được một nữ nhi, ngày hài tử xuất sinh, nàng cầm cái kéo c.ắ.t c.ổ tay, không làm bạn với Thanh Đăng Cổ Phật mà kết thúc cả một đời.
Thời khắc hấp hối, nàng hung hăng nắm tay của ta, suy yếu nhưng hữu lực, "Sở Yên."
"Ta rốt cuộc không cần làm tỳ nữ của người nữa, quá khổ."
Nói xong cũng không thở nữa, nàng vẫn là hận ta, chỉ là đem phần này oán hận giấu ở trong lòng.
Nữ nhi của nàng được ta nuôi dưỡng ở bên người, lấy tên"Ngộ Du", về sau lớn lên, nàng sẽ là một tiểu cô nương không buồn không lo.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Giống như ta.
Năm thứ ba Tề Y lên ngôi, ta rốt cục trở thành hoàng hậu của hắn.
Uy h.i.ế.p của hắn không có ngăn chặn được triều thần.
Sở quốc liên tiếp phát sinh thiên tai, nhưng những ngành nghề thủ công lại là vô cùng tốt, ta dùng phương thức độc quyền của Sở quốc chưng cát rượu thuốc, thời gian ba năm, ta tại Tề quốc mở hai trăm tửu quán, để bọn đại thần “ ham giàu chê bần” kia tiếp nhận mình
Phụ hoàng để cung nhân đem Đại Bạch tới.
Thời gian qua máy năm rồi , nó vẫn cao lãnh ngạo kiều như cũ, nhìn thấy ta lại meo không thành tiếng.
Núi cao nước xa, tiểu tử này không bị một điểm ủy khuất, da lông xinh đẹp.
Có Tề quốc nâng đỡ, nạn đói ở Sở quốc ít đi rất nhiều, ta lại tìm đọc chút cổ tịch, lợi dụng thiên thời địa lợi, trị thêm được cả thiên tai tại quê nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cong-chua-the-chap/end.html.]
Phụ hoàng dần dần tuổi già, tâm nguyện đời này của ông ấy để ta tới hoàn thành, đợi chấn chỉnh Sở quốc cường thịnh hơn chút, lại giao cho Tề Y, cũng không ném đi mặt mũi của ông ấy.
Sở quốc cuối cùng cũng cũng diệt vong.
Ngày nào đó Đại Bạch xông vào thư phòng của Tề Y, đem thư phòng làm thành một đống bừa bộn, vì không nỡ để cho nó từ ngự miêu biến thành một bát cạnh thịt mèo, ta tự mình đi thu thập lại.
Trên mặt đất tản mát mấy phong thư bịt kín.
Thư này là ta viết...... Ta từng rất quen thuộc, lấy dấu chân Đại Bạch lên làm dấu, chỉ là những lá thư này vì sao tại trong thư phòng Tề Y?.
Ta mở ra một phong trong những số đó.
Thực không dám giấu giếm, bản công chúa tuổi nhỏ lúc đã từng dốc lòng làm một quốc quân thánh minh, dựa vào tin tức, giao hảo cùng mấy người bạn chung chí hướng qua thư từ.
Chúng ta khen chê nghị luận chính sự của Lục quốc, thân là hoàng trữ, ta nói thẳng Hoàng trữ Tề quốc tranh đấu, kẻ đầu tiên c.h.ế.t chính là Tề Y .
Bởi vì mẹ của hắn c.h.ế.t rồi.
Không nghĩ tới người nhận thư này lại chính là hắn.
Ta lén lén lút lút cất kỹ thư, làm bộ không thấy được, phía sau có người vỗ nhẹ lưng của ta.
"Lúc hoàng tử tề quốc tranh vị, ai cược ta là kẻ c.h.ế.t đầu tiên?" Tề Y cười đến dập dờn, hắn đem ta đặt ở trong góc tường.
"Yên Nhi a, khi còn bé nàng hy vọng ta c.h.ế.t lắm đúng không?"
"Bệ hạ, đâu có ta hi vọng Ngài sống lâu trăm tuổi."
Hoàn tất