Cún Con Trà Xanh Nhà Lão Đại - Chương 26-33 (Hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-06-20 09:23:16
Lượt xem: 2,262
26.
"Tao muốn con này."
Hắn ta nhìn tôi, trong mắt tràn đầy căm hận.
Vương Đại có chút do dự: "Con này..."
"Bao nhiêu tiền cũng được, mày nghĩ tao không trả nổi chắc?"
Vương Đại thỏa hiệp, hắn ta đưa tay tóm lấy tôi, đưa cho Trần Chu. Tôi cắn một cái thật mạnh vào tay Trần Chu. Hắn ta ném tôi xuống đất, đá một cái thật mạnh.
"Súc sinh."
27.
Tâm trí tôi dần mơ hồ, khi mở mắt ra, là khuôn mặt tuấn tú của Kỳ Dã ở ngay trước mắt, cảm nhận được sự mềm mại ấm áp trên môi. Tôi theo bản năng đẩy cậu ta ra.
Cậu ta nhìn tôi, trên mặt đầy lo lắng: "Cậu tỉnh rồi, Ôn Nhu Nhu."
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
"Cũng khá hiệu quả."
Cậu ta hơi tự hào.
"Cái gì cơ?"
Cậu ta nhìn tôi thật sâu: "Nụ hôn của lão tử."
"Ồ, còn là nụ hôn đầu, vì muốn tìm cậu về."
Tôi theo bản năng l.i.ế.m l.i.ế.m môi.
Ánh mắt cậu ta tối sầm lại, một lần nữa áp sát tôi.
Tôi đẩy đầu cậu ta ra, nắm lấy tay cậu ta: "Kỳ Dã! Cứu cún con!"
28.
Kỳ Dã đúng là Lão đại, một đám người hùng hổ kéo nhau đến ngoại ô. Tôi lo lắng không thôi, Kỳ Dã trực tiếp đạp cửa xông vào.
Cảnh tượng bên trong có chút hỗn loạn. Bọn buôn chó và Trần Chu bị người mặc đồ đen ấn quỳ trên mặt đất.
Lưỡi d.a.o g.i.ế.c chó kề trên cổ bọn chúng.
Dì xinh đẹp đang ôm cún con khóc nức nở bên cạnh, người đàn ông mặc vest đen bên cạnh kiên nhẫn dỗ dành: "Đừng khóc nữa, vợ, chúng ta đã cứu được Nhu Nhu về rồi."
Quay đầu nhìn đám người mặc đồ đen, sắc mặt hung ác: "Đánh cho tao một trận nữa, đánh gãy chân bọn chúng.
"Thằng nhóc nhà họ Trần kia, canh chừng cho kỹ, tao sẽ đích thân dẫn người đến nhà họ Trần.
"Đưa những chú chó này đến trạm cứu hộ chó mèo lang thang, bảo bọn họ thu xếp ổn thỏa."
Tôi sững sờ đứng tại chỗ. Kỳ Dã nắm tay tôi đi lên, gọi một tiếng "Bố".
Ba cậu ta đi lên cho một đạp, Kỳ Dã kịp thời né tránh. Đúng là, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.
"Con chính là bảo vệ mẹ con như vậy sao? Bố chưa bao giờ để mẹ con phải rơi một giọt nước mắt nào."
Kỳ Dã đen mặt: "Không phải là bố đã về rồi sao, vợ ai thì người đó tự quản."
Dì xinh đẹp đột nhiên đi tới, nắm lấy tay tôi: "Cháu chính là bạn học Ôn Nhu Nhu phải không? Trông xinh xắn thật đấy, bảo sao dì nhìn cháu thế nào cũng thấy thật vừa mắt."
Tôi mỉm cười, gật đầu: "Dạ, cháu là bạn cùng bàn của Kỳ Dã..."
Bà ấy quay đầu nhìn người đàn ông phía sau, kích động nói: "Kỳ Khiêm, đây là con dâu này!"
???
"Con trai anh thầm mến người ta lâu lắm rồi đấy. Cũng không biết đã theo đuổi được cô bé này chưa, nhìn thế nào cũng thấy không xứng với người ta."
"Thằng con ngốc, năm xưa cha mày..."
Dì xinh đẹp liếc xéo ông ấy: "Đừng có mà vênh váo."
Có lẽ vì bị vạch trần trước mặt mọi người, Kỳ Dã nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, cậu ta đang căng thẳng.
29.
Giải quyết xong mọi chuyện, không lay chuyển được sự nhiệt tình của dì xinh đẹp, cả đám chúng tôi đi ăn cơm.
Kỳ Dã say rồi.
Trong mắt là sự ngây ngô trong veo: "Ôn Nhu Nhu, tớ thích cậu lắm."
Tôi lập tức cảm thấy da đầu tê dại, Lão đại trường học mặt mũi hung ác lạnh lùng làm nũng, sát thương quá lớn.
Cậu ta vừa hừ hừ vừa ôm lấy cái cây bên đường, nói nếu tôi không đồng ý hẹn hò với cậu ta, cậu ta sẽ dính chặt lấy cái cây này cả đời.
Tôi hài lòng quay video lại. Sau đó, trở thành bạn gái của cậu ta.
30.
Ngày đầu tiên làm bạn gái Kỳ Dã. Cậu ta phá lệ nhiệt tình chào hỏi các bạn học trong lớp, mọi người đáp lại.
"Cái gì, cậu cũng biết Ôn Nhu Nhu là bạn gái tớ rồi sao."
"Ừ, đúng vậy, tớ là bạn trai cậu ấy."
"Đúng, cậu ấy thầm mến tớ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cun-con-tra-xanh-nha-lao-dai/chuong-26-33-hoan.html.]
Mọi người: "..."
Thấy cậu ta còn định đi bắt chuyện với cậu bạn đầu trọc. Tôi lập tức bịt miệng cậu ta lại.
Hạ giọng uy hiếp: "Cậu muốn cho cả thế giới đều biết sao!"
Cậu ta nghiêm túc gật đầu.
Đại ca ơi, anh là Lão đại đấy, bây giờ lại giống con Husky thế.
31.
Kỳ Dã tiễn tôi về đến nhà.
Trên đường, cậu ta mới nói cho tôi biết, ngày hôm đó tôi ngất xỉu, cậu ta lo lắng muốn chết. Là nam sinh Giang Thần kia đã nói cho cậu ta cách nào để gọi tôi về.
Giang Thần, nguyên hình là một chú chó Golden Retriever nhỏ.
Thế giới này, đúng là muôn hình vạn trạng.
Mà cách tạm thời ngăn cản tôi quay lại cơ thể cún con, chính là hôn Kỳ Dã.
Tôi vừa định lên lầu, cậu ta liền nắm lấy tay tôi.
Hôn xuống.
Tôi nhẹ nhàng đẩy cậu ta ra, trêu chọc: "Làm gì thế, không muốn tối nay tôi đến tìm cậu chơi sao?"
Cậu ta hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: "Hôm nay tớ không giành lại được với mẹ tớ."
Sau đó vùi đầu vào vai tôi: "Là cậu đơn phương trêu chọc tớ, đồ phụ nữ xấu xa."
Đây là lời hổ thẹn nào thế, tôi chẳng qua chỉ là thích giẫm lên mặt cậu ta, in dấu chân thôi mà.
Ai ngờ Lão đại cao 1m85, sau lưng lại là một chú cún con bám người.
Tôi vỗ vỗ mặt cậu ta: "Lui xuống đi, cún con."
Cậu ta siết eo tôi, giọng nói trầm thấp nguy hiểm: "Ôn Nhu Nhu. Muốn bị đánh đòn…"
32.
Sau này, tôi đã hiểu sâu sắc cái gọi là "đánh đòn" của cậu ta là có ý gì. Tôi hỏi Kỳ Dã khi nào thì cậu ta phát hiện ra.
Cậu ta ra vẻ thần bí: "Cậu đoán xem."
Tôi mỉm cười véo eo cậu ta. Cậu ta không nhịn được cầu xin tha thứ: "Tớ sai rồi, nói, nói, nói."
Tôi hừ lạnh một tiếng, ra oai.
"Ở bụi cây nhỏ trong trường, lúc cậu giả vờ ngã, tớ đã hơi nghi ngờ rồi.
"Đặc biệt còn hẹn Giang Thần ra ngoài, bảo cậu ta xác nhận giúp tớ."
Trong mắt cậu ta lóe lên tia sáng tinh quái: "Cậu đã từng thấy con ch.ó nào, háo sắc như vậy chưa."
Cậu ta hơi tự hào, như thể đang nói "Tao thông minh lắm".
Tôi bĩu môi, nếu sau lưng cậu ta có đuôi, chắc chắn đã vẫy thành chong chóng rồi.
Tôi nghiến răng: "Vậy còn chuyện tắm rửa! Cậu còn biểu diễn trước mặt tôi nữa chứ?"
Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt mờ ám: "Tất nhiên là muốn quyến rũ cậu rồi. Sự thật chứng minh, mị lực của anh, không ai có thể cưỡng lại được."
33.
Dưới sự ép hỏi dụ dỗ của tôi, Kỳ Dã cũng kể lại lịch sử thầm mến tôi của cậu ta.
Xen lẫn trong đó là những lời mắng tôi "mọt sách", "đầu gỗ", "phản ứng chậm chạp".
Nhìn bộ dạng xù lông của cậu ta, tôi lườm một cái.
"Vậy nên, lúc đó cậu vừa gặp đã yêu tôi, còn dò hỏi tên tôi, về nhà liền đặt tên cho chú chó mới đến nhà là Nhu Nhu?"
Cậu ta hơi chột dạ: "Rõ ràng cậu chính là Nhu Nhu mà."
Tôi trừng mắt liếc cậu ta.
Cậu ta cắn vành tai tôi, giọng nói khàn khàn: "Cún con trà xanh."
*
Ngoại truyện
Lúc học đại học, sau khi đính hôn với Kỳ Dã, chúng tôi bắt đầu sống chung. Bố Kỳ dẫn dì xinh đẹp đi du lịch vòng quanh thế giới, gửi Nhu Nhu đến chỗ chúng tôi.
Kỳ Dã tắm rửa xong đi đến gần tôi, từ trong chăn lôi ra một cục lông xù.
Sắc mặt cậu ta vô cùng u ám, bắt đầu giáo huấn cún con: "Nhu Nhu, chỗ nào không nên đến thì đừng đến, hiểu chưa?"
Nhu Nhu: "Gâu gâu gâu gâu gâu."
Mắng chửi cũng thật khó nghe...
Tôi nhìn Kỳ Dã hung dữ, cong môi cười.
Tình yêu của cún con mãi mãi thuần khiết và nồng nhiệt.
- Hoàn toàn văn -