CÙNG NGƯỜI VẼ MỘNG - 4
Cập nhật lúc: 2024-09-12 12:50:56
Lượt xem: 1,654
08
Trong giấc mơ ấy, Tạ Trầm hoàn toàn không đề phòng Tạ Mặc, nhưng Tạ Mặc lại ra tay tàn độc với chàng.
Khi Tạ Trầm tỉnh dậy sau mấy ngày hôn mê, Tạ Mặc đến thăm chàng, đó cũng là lần đầu tiên ta gặp Tạ Mặc.
Sau khi Tạ Mặc rời đi, Tạ Trầm nắm tay ta, nói với ta rằng đó là đệ ruột cùng mẹ của chàng, nếu sau này có chuyện gì xảy ra, ta có thể tìm Tạ Mặc giúp đỡ. Tạ Mặc là cánh tay trái phải của chàng.
Ta gật đầu đồng ý, nhưng chưa đầy vài ngày sau, khi đi săn mùa thu, Tạ Trầm đã bị trọng thương, một mũi tên suýt nữa cắm vào tim chàng.
Mọi người hoảng loạn, chỉ có ta bị cuốn vào nỗi sợ hãi bao trùm.
Một là ta sợ Tạ Trầm sẽ chết.
Hai là vì ta nhìn rất rõ ràng, mũi tên đó chính là do Tạ Mặc b.ắ.n về phía chàng.
Khi Tạ Trầm thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, trái tim căng thẳng của ta mới thả lỏng, nhưng ta vẫn bắt gặp nét tiếc nuối thoáng qua trên gương mặt của Tạ Mặc.
Ta quay đầu lại, tập trung nhìn vào gương mặt nhợt nhạt của Tạ Trầm.
Từ lúc vào khu săn bắn, ta đã lo lắng, vì sức khỏe của Tạ Trầm vốn không tốt. Ta là một Thái tử phi không có chút sự hiện diện nào, nên lặng lẽ rời đi cũng không ai để ý. Nhưng khi vừa nhìn thấy bóng dáng của Tạ Trầm, ta lại chạm mặt cảnh tượng ấy.
Từ đó, ta trở nên rất cảnh giác với Tạ Mặc, nhưng không dám nói sự thật với Tạ Trầm, sợ chàng không chịu nổi.
Ta biết Tạ Mặc dị ứng với đậu phộng cũng chỉ vì một sự cố tình cờ.
Trong buổi tiệc sinh thần của Hoàng hậu, mọi người đều uống rượu do cung đình chuẩn bị, nhưng hôm đó lại tình cờ là rượu đậu phộng. Tạ Mặc có lẽ cũng không biết mình sẽ dị ứng, hơn nữa khi ấy hắn rất được Hoàng thượng coi trọng, tâm trạng rất tốt nên uống rất nhiều.
Lần đó, Tạ Mặc suýt mất mạng, nên sự việc này ta không bao giờ dám quên.
Ta rất chắc chắn rằng, chuyện hôm nay Tạ Trầm bị chuốc rượu, Tạ Mặc không thể vô can.
Ra tay trước mới là thượng sách, huống chi ta cũng không phải là người tàn nhẫn, ta chỉ dùng nửa gói bột đậu phộng mà thôi.
Ta muốn tích phúc cho Tạ Trầm, không để chàng c.h.ế.t sớm như vậy.
Hơn nữa, đây cũng là cách để cảnh tỉnh Tạ Mặc, khiến hắn sau này phải tránh xa đậu phộng để giữ lấy mạng sống của mình.
09
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cung-nguoi-ve-mong/4.html.]
Khi Tạ Trầm tỉnh lại, đã là sáng hôm sau, còn ta vừa mới hoàn thành xong việc sắp xếp nội vụ trong Đông cung.
Vì hôm qua là ngày tân hôn, chàng vẫn mặc bộ hồng y, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo choàng đen. Không còn tác động của rượu, làn da tái nhợt của chàng càng nổi bật dưới màu sắc rực rỡ của trang phục, thậm chí cả mạch m.á.u trên người cũng hiện rõ mồn một.
Ta còn đang ngơ ngẩn nhìn thì Tạ Trầm đã mỉm cười trước, nói: "Những việc này xử lý chắc phiền phức lắm? Nếu có gì không hiểu, nàng có thể hỏi ta. Nếu ta không có mặt, cứ tìm Cố thúc, ông ấy chăm sóc ta từ nhỏ đến giờ, mọi chuyện ở Đông cung đều rành rẽ."
Ta khẽ gật đầu, mắt vẫn không thể rời khỏi gương mặt của chàng: "Được."
Tạ Trầm cười tươi hơn. Khi chàng cười, đôi mắt cong như trăng khuyết, nơi khóe mắt phải còn có một nốt ruồi nhỏ trông rõ ràng hơn.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mặt ta ửng đỏ, vội vã bảo chàng ngồi xuống.
Nụ cười trên mặt chàng chưa tan hết, nhưng ánh mắt lại đượm chút lo âu khi chàng xin lỗi ta: "Hôm qua là lỗi của ta, khiến nàng phải lo lắng. Ta sẽ giải quyết chuyện bên ngoài."
Trong đầu ta nghĩ, "Liên quan gì đến chàng, tất cả là do đứa đệ đệ tốt của chàng gây họa."
Nhưng điều đó không phù hợp với hình tượng ta đang xây dựng, nên ta tỏ ra dịu dàng và quan tâm, nhẹ nhàng nói: "Sức khỏe của chàng quan trọng hơn."
Nụ cười của Tạ Trầm nhạt dần, ánh mắt chàng thêm phần u sầu.
"Thực ra, ta không nên làm lỡ dở nàng. Sức khỏe của ta khó mà nói trước. Nhưng nàng yên tâm, nếu có ngày đó, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện cho nàng."
Ta thật sự muốn biết trong đầu chàng chứa đựng những gì. Ai lại nói chuyện này vào ngày thứ hai sau khi thành hôn? Nhưng không thể phủ nhận, vì gương mặt đó mà ta có chút cảm động.
Dù vậy, ta vẫn đáp: "Điện hạ nhất định phải sống khỏe mạnh."
Ta không muốn trở thành góa phụ.
10
Tạ Trầm ngủ li bì đến tận sáng, điều này khiến chúng ta đến trễ buổi bái kiến Hoàng thượng và Hoàng hậu, nhưng không ai trách phạt.
Ngoại trừ Thuần quý phi.
Phụ hoàng và mẫu hậu của ta đều rất hài lòng về ta. Sau khi chúng ta hoàn thành lễ bái, chỉ có Thuần quý phi không biết điều, muốn phá vỡ không khí hòa thuận này.
"Hoàng hậu nương nương nên sớm chọn phi tử cho Thái tử điện hạ, xem kìa, chỉ mới ngày đầu thôi mà sắc mặt của Thái tử đã tốt hơn rất nhiều, Thái tử phi quả thực đã mang lại may mắn rồi."