CUỘC HÔN NHÂN CỦA HÀ THẦN - Chương 10 - Hết
Cập nhật lúc: 2024-10-17 19:11:47
Lượt xem: 84
17.
Một ngày sau đó, Chu Du Thật nói muốn đến trường chúng tôi. Tôi nói mà không suy nghĩ.
"Có gì để xem? Trường học chẳng phải đều giống nhau sao? Muốn đến thì tự mình đến, tôi lại trói chân không cho anh đến sao?"
Chắc là do đã quen nhau, nên tôi không còn giữ trước mặt bạn cùng phòng nữa, miệng tôi ngày nào cũng đều vị bẩn.
Lữ Phương đi tới hỏi tôi.
"Đó là ai? Đó là ai? Cậu có bạn trai sao?"
Tôi trợn mắt nhìn cô ấy.
"Đừng nói nhảm, tôi đã có đơn mười tám năm, nếu là giả, có thể kiểm tra bất cứ lúc nào."
Chiều hôm đó, Chu Du Thật gửi tin nhắn nói rằng cờ và ấn đã chuẩn bị xong, anh ấy yêu cầu tôi đi lấy. Anh đang đợi ở cổng trường.
Bởi vì là tin nhắn thoại nên Lữ Phương bấm vào liền nghe thấy.
Trên mặt cô lộ ra vẻ giễu cợt: “Cậu nói cậu không yêu, vậy anh chàng này là ai? Giọng nói của anh ấy nghe rất đẹp trai.”
“Sư phụ của tôi.”
Cô ấy không tin, nhất quyết kéo Hứa Tịnh đi cùng tôi.
Ở cổng trường, Chu Du Thật mặc thường phục màu trắng, tựa vào cửa kính chiếc Land Rover màu đen, vẫy tay chào tôi.
Lữ Phương siết chặt cánh tay tôi, suýt chút nữa hét lên.
"Cậu còn nói hắn là sư phụ của cậu? Làm sao một người trẻ như vậy có thể là sư phụ, cậu lừa người?"
Hứa Tịnh cũng tỏ vẻ "Tôi cũng không tin."
Tôi thở dài chỉ vào Chu Du Thật.
“Đây, Chu Du Thật, là sư phụ của tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuoc-hon-nhan-cua-ha-than/chuong-10-het.html.]
“Nếu không tin, cậu có thể tới Bạch Vân Quan hỏi, hắn đamg ở đó.”
Lữ Phương: “Hiện nay có phải ngưỡng cửa trở thành đạo sĩ cao như vậy không?”
18.
Tôi có được một vài lá cờ chỉ huy và đại ấn như ý muốn.
Con ấn mà Sư phụ Thiên Long nắm giữ trước đây chỉ là một linh vật và không có thực thể.
Lệnh kỳ ấn kiếm là pháp khí bắt buộc phải có trong Mã Đường.
Nó được dạy ở Pháp Giới Hư Không, sau đó đồ thật phải được chuẩn bị ở thế giới thực.
Chu Du Thật đãi chúng tôi một bữa rồi đưa chúng tôi về ký túc xá.
Khi tôi quay lại ký túc xá mở cửa thì có một cô gái đang thu dọn đồ đạc ở bên trong.
Tôi nói: “Xin lỗi, tôi đi nhầm cửa.”
Vừa định đóng cửa lại thì tôi nhận ra số phòng là 320. Cô gái mỉm cười, lộ ra một chiếc răng hổ nhỏ.
“Cậu không nhầm, đây là phòng 320.”
Quản lý ký túc xá tình cờ đang tuần tra trên hành lang nên cô bước tới nói.
"Trình Na ở ký túc xá của các cô đã xin chuyển ký túc xá. Thật tình cờ, bạn cùng lớp này cũng muốn chuyển ký túc xá."
Cô gái ngọt ngào đưa tay ra chào hỏi một cách thân thiện.
"Xin chào, tôi tên là Quan Linh Linh."
Dưới chân cô có một cục lông trắng, được cô vuốt ve trìu mến. Đó là một con cáo nhỏ.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Với một cái nhìn nhanh chóng, tôi đưa tay ra.
"Xin chào, Khương Phu.”