Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Sống "Khổ Lao" Của Mạnh Bà - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-21 18:15:18
Lượt xem: 60

3

 

“Lúc này làm sao bây giờ?”

 

Ta cuống quít níu kéo áo tên quỷ sai dịch không cho hắn đi.

 

Hắn khóc không ra nước mắt: “Tỷ tỷ, chuyện này không liên quan đến ta, tỷ đừng lôi kéo ta nữa.”

 

Như vậy sao được, ta nắm càng chặt hơn :“Ai bảo ngươi không nói sớm một chút!”

 

Trong mắt quỷ sai dịch toàn là ấm ức.

 

“Ha ha, thực ra chuyện này… cũng không phải chuyện lớn lao gì, ta chỉ cần xin lỗi Phong Đô đại đế là được, ngài ấy là đại nhân ắt sẽ nhân từ đại lượng, tấm lòng rộng lớn đại từ đại bi, có lẽ sẽ không chấp nhặt với ta đâu nhỉ.”

 

Quỷ sai dịch bỗng nhiên ngắt lời ta.

 

“Tỷ, ngày trước có một tiểu quỷ đã đắc tội với Phong Đô đại đế. Chuyện sau đó là, hắn ở nhân gian phải chịu 10 kiếp khổ, mỗi kiếp đều là động vật cấp thấp nhất. Khi hắn được quay lại đầu thai đã tả tơi đến mức bố mẹ cũng nhận không ra.”

 

“…”

 

“Vậy…” Ta cố gắng phân bua tìm con đường sống một hồi:“Nếu ta thú tội với Diêm vương lão già kia… thú tội thì có được khoan hồng không?”

 

Hắn gật gật đầu: “Vậy cũng có khả năng, trước khi Phong Đô đại đế kịp tỉnh lại thì Diêm vương đại nhân sẽ xử lý tỷ trước, thế thì có lẽ sẽ bảo toàn được Diêm Vương Phủ của chúng ta.”

 

 

Ta cuối cùng cũng hiểu, trước sau gì dù là ma quỷ thì ta cũng không thoát khỏi cái chết.

 

Ta phải mất tới 200 năm mới thi đậu công chức mới được vị trí trong Luân Hồi Ti, nháy mắt một cái thì đã thành công cốc rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuoc-song-kho-lao-cua-manh-ba/3.html.]

 

Nhưng đó cũng có phải là lỗi của một mình ta đâu, rõ ràng là Phong Đô đại đế tự ý đụng vào đồ của ta trước mà.

 

Huống chi, hắn đường đường là một đại đế, ai mà biết được mới uống có mấy bát canh đã thành ra nông nỗi này.

 

“Rầm.”

 

Cánh cửa mở ra.

 

Ta quỳ xuống ngay tại chỗ.

 

“Ta sai rồi!”

 

“Ngươi là ai vậy?”

 

Ủa? Chờ một chút, ta vừa nghe được cái gì thế này?

 

Ta ngẩng đầu và nhìn vẻ mặt mơ hồ của Phong Đô đại đế.

 

Không phải đấy chứ? Canh Mạnh Bà của ta hiệu quả đến mức Phong Đô đại đế cũng bị mất trí nhớ rồi?

 

“Ngươi… không nhớ gì sao?”

 

Hắn lắc lắc đầu, vẻ mặt mê man.

 

Trong đầu ta đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

 

Tôi vỗ vỗ đầu gối đứng dậy, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra: “Ngươi là quỷ sai dịch mới được phái tới cầu Nại Hà này, tên là… Tiểu Tống, chuyên viên giúp đỡ múc canh! Còn ta là cấp trên của ngươi, ngươi cứ gọi ta Mạnh tỷ là được.”

 

“ Được, Mạnh tỷ.”

Loading...