Cưới Được Anh Chồng Kẹt Xỉ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-08-26 08:13:46
Lượt xem: 1,698
Đừng nói là Tống Chân Chân, ngay cả Lương Ôn Thăng có thật sự đến đây, cũng không dám đối xử với tôi như thế.
Tống Chân Chân vẫn run rẩy lau tóc, thùng nước đá dội thẳng vào người cô ta, mà phòng quay thì bật điều hòa rất lạnh, dù người khác nghĩ sao, tôi cũng thấy thỏa mãn.
Làm người, quan trọng nhất là cảm thấy sảng khoái, nếu lúc nãy tôi không dội nước lên cô ta, đêm về tôi chắc chắn sẽ uất ức đến chết.
Tống Chân Chân và quản lý rất tức giận, định bỏ quay không ghi hình nữa.
Nhưng chương trình phát sóng trực tiếp đã ký hợp đồng, hơn nữa chuyện này còn giúp cô ta thêm điểm cho hình ảnh nạn nhân, có thể dẫm tôi thêm một lần nữa.
Vì vậy cô ta chỉnh sửa lại trang phục, quyết định trở lại sân khấu.
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
Còn tôi thì—
Chẳng còn gì để mất, tôi cứ việc "đập vỡ nồi rồi làm lại", với tinh thần không còn gì để mất, tôi không sợ gì cả.
Dù gì thì cũng chỉ là một mạng sống tầm thường, cứ thế mà làm thôi.
Nhưng để chương trình có thể tiếp tục, đạo diễn quyết định tách tôi và Tống Chân Chân ra.
Họ gửi tôi đi quay ngoại cảnh, còn cô ta thì ở lại trong trường quay.
Đột nhiên có hai phòng phát sóng trực tiếp, đạo diễn có khi là thiên tài?
Trong khi tôi chờ đợi nhóm quay phim mới sẵn sàng, phòng phát sóng chính đã bắt đầu trở lại.
Tống Chân Chân trang điểm rất tinh tế, đôi mắt hơi đỏ, gương mặt tái nhợt, trông thật mong manh dễ vỡ, đúng kiểu bị bắt nạt.
Phần bình luận vẫn đầy lời chửi rủa tôi.
Thật lòng mà nói, nếu tôi xem đoạn phát sóng vừa rồi, tôi cũng sẽ phải chửi vài câu.
Lúc này chị Lý mới tìm lại được lý trí, hỏi tôi tại sao lại hành động điên rồ như vậy.
"Tống Chân Chân làm phiền em đâu phải chuyện một ngày hai ngày, nhưng có cần phải dội nước lên cô ta ngay trước ống kính không?"
Thật lòng mà nói, tôi lúc này cảm thấy như không còn bận tâm đến chuyện sống c.h.ế.t nữa, bất cứ ai không phục thì cứ bước tới.
Trước khi Lương Ôn Thăng lên tiếng, tôi sẽ không kết tội anh ấy.
Tòa án cũng cần nghe hai bên trước khi ra phán quyết, tôi sẽ không tự làm rối lên, và tôi cũng không nghĩ Lương Ôn Thăng sẽ thay đổi đến mức tiêu tiền như nước vì Tống Chân Chân.
Nếu anh ấy muốn tiêu, đã tiêu từ lâu rồi, không đợi đến hôm nay.
Tôi chỉ giận vì anh ấy đã để cho Tống Chân Chân có cơ hội khiêu khích tôi.
Tôi muốn xem Lương Ôn Thăng sẽ giải thích thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuoi-duoc-anh-chong-ket-xi/chuong-5.html.]
Còn chuyện vừa dội nước lên Tống Chân Chân, hừ, chỉ là chuyện nhỏ.
"Chị Lý, Lương Ôn Thăng thật sự là chồng em, bạn thanh mai trúc mã, điều này là thật."
Chị Lý sững sờ một lúc, rồi cẩn thận hỏi: "Em không bị điên chứ?"
Tôi nhìn chị bằng ánh mắt bình thản nhưng ẩn chứa chút điên cuồng: "Chị nghĩ sao?"
Chị Lý do dự: "Thật sự là chồng em?"
"Đúng vậy."
Chị thở phào nhẹ nhõm: "Thế sao em không nói sớm?"
Tôi cười nhạt, không trả lời.
Chị Lý cau mày: "Chắc em không định học theo mấy nữ chính trong tiểu thuyết, chịu đựng nhục nhã để cuối cùng trở thành nữ hoàng đấy chứ?"
Tôi đảo mắt:
"Chị nghĩ em giống vậy sao?
"Chị Lý, hôm nay chị sao thế?
"Tin tức cần thời gian để lan tỏa, để đến khi mọi người lôi em ra mà phán xét, khi sự việc đã lên đến đỉnh điểm, lúc đó em mới giải thích thì mới đạt được hiệu quả cao nhất và thu được lợi ích lớn nhất, đúng không?
"Bây giờ chỉ là vài câu mắng chửi, không đau không ngứa, không c.h.ế.t ai cả.
"Và hơn nữa, dù em có cãi nhau với Tống Chân Chân một vạn lần, cũng không bằng để Lương Ôn Thăng tự mình nói một lần."
Chị Lý dịu lại.
Không thể trách chị ấy, chuyện hôm nay quá nhiều, thông tin quá nhiều khiến chị ấy không thể xử lý ngay được.
"Thế em và Lương Ôn Thăng?"
Chị ấy dò hỏi, sợ chạm vào nỗi đau của tôi.
"Không biết, từ lúc tin nóng xuất hiện, thằng khốn đó chưa bao giờ nghe điện thoại."
Thực ra tôi cũng đang tự hỏi không biết Lương Ôn Thăng giờ đang làm gì.
Tôi nhìn điện thoại, Weibo đã nổ tung.
#Hướng Vãn đánh người#
#Hướng Vãn thật gan dạ#
#Tống Chân Chân tội nghiệp#