Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cựu Cung Xuân - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-06-06 01:39:38
Lượt xem: 1,453

Hôm sau tan học về, hắn thấy tẩm điện náo nhiệt hôm qua đã trống rỗng, muội muội hắn được đưa cho tổ mẫu nuôi dưỡng.

 

Cái trống bỏi nhỏ bé kia được cất giữ trong tủ rất lâu.

 

Hắn thấy mẫu thân từng hoạt bát nhiệt tình từng chút một trở nên âm trầm cố chấp trong thâm cung lạnh lẽo này.

 

Hắn bị trói buộc chặt chẽ.

 

"Tiểu Ngũ, mau về đi, đừng đến đây nữa, nghe lời, trốn thật xa, đừng dính dáng chút nào, thực ra quý phi và tam đệ đối xử với ngươi rất tốt."

 

Thái tử bảo ta đi nhưng hắn lại như không cam lòng, nói với ta: "Biểu đệ của ta, bản tính nhút nhát hướng nội, bởi vì nàng ấy là nữ nhân."

 

A Cửu bế ta về, ta kéo tay áo hắn: "Đừng về vội, chúng ta đến đó đi."

 

A Cửu cùng ta ngồi trên đỉnh cung điện bỏ hoang ở phía tây hoàng thành, gió đêm rất lớn, thổi bay chiếc áo choàng đen của A Cửu.

 

Đây chính là nơi hồi nhỏ ta và A Cửu ngã xuống, phụ hoàng nổi giận khiến cung nhân không dám đến gần đây nữa, ngược lại trở thành nơi bí mật của ta và A Cửu.

 

Ngồi ở đây đã không nhìn thấy Cẩm Vân cung, ta kéo áo choàng của A Cửu bắt hắn ngồi xuống, hai chúng ta im lặng ngồi song song, sự lạnh lùng của A Cửu khiến ta cảm thấy hai chúng ta là đồ ngốc không biết từ đâu đến, nhưng chỗ tốt là ta có thể nói với hắn bất cứ điều gì.

 

"A Cửu, người Dương gia nuôi con gái như con trai đại khái là muốn để nàng ấy ra chiến trường Tây Bắc."

 

"Chuyện này xảy ra ngay lúc thái tử phụng chỉ xuất cung, thật khéo, khéo đến mức khiến bọn người thái tử phải nhảy vào cái hố này."

 

"Nếu yêu cầu điều tra kỹ lưỡng trả lại sự trong sạch cho Dương tiểu công tử, vậy giới tính của nàng ấy bại lộ, Dương gia sẽ phạm tội khi quân."

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuu-cung-xuan/chuong-10.html.]

"Chuyện này, Dương gia sẽ không tự điều tra."

 

Có thể làm khéo léo như vậy, ta chỉ nghĩ đến phe quý phi đang như mặt trời ban trưa.

 

Ta kéo kéo tay áo A Cửu, giọng mũi: "A Cửu, sau này ngươi chỉ nghe lời ta được không?"

 

Mặt trong tay áo A Cửu thêu một đóa hoa lê, trắng muốt, đầu ngón tay hắn run lên: "Ừ."

 

Một tháng sau, Dương gia mang theo t.h.i t.h.ể Dương tiểu công tử đến cửa thành nhận tội.

 

Đại công chúa được thái hậu nuôi dưỡng vội vã xuất giá, gả đến vùng đất khổ hàn phía bắc, lúc xuất giá phụ hoàng không ban phong hiệu.

 

Phượng Nghi cung và Đông cung được giải trừ cấm túc, đã điều tra rõ mọi chuyện đều do Dương tiểu công tử làm, thái tử không biết, không liên quan đến chuyện này.

 

Nhưng hoàng thượng ở trên triều đích thân quở trách hoàng hậu, nói hoàng hậu buông thả Dương gia ở kinh thành, gia phong không nghiêm, làm nhục danh tiếng của Dương lão tướng quân, liên lụy đến thái tử.

 

Sau khi giải trừ cấm túc, hoàng hậu lại không mở cửa Phượng Nghi cung nữa, thái tử vào ngày đại công chúa xuất cung bị phụ hoàng mang đi nghị chính, không thể tiễn giá.

 

Ta lặng lẽ chạy ra khỏi cung Cẩm Vân, bảo A Cửu đưa ta đuổi theo đội ngũ xuất giá của đại công chúa, khi kiệu hoa đi qua cửa cung dài, ta nhảy lên xe, đặt một con thỏ bằng ngọc trước mặt đại công chúa: "Đại ca không đến được, hắn bảo ta đưa cho ngươi."

 

Ta suy nghĩ một chút lại thốt ra một câu: "Hắn bảo ngươi hãy chăm sóc tốt bản thân cho tốt."

 

Đại công chúa đội khăn che mặt đỏ không phản ứng, lúc xe ra khỏi cửa cung, A Cửu đưa ta đi.

 

Hai chúng ta đứng trên tường thành tiễn đại công chúa rời đi, đoàn người đỏ tươi như dải lụa đỏ chậm rãi tiến về phía trước.

 

Loading...