Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CỨU NHẦM - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-05-23 03:25:40
Lượt xem: 4,831

12

Ngày tốt nghiệp đến thật nhanh chóng.

Trong những ngày tập luyện liên tục, không ngờ thời gian đã trôi qua một tháng.

Thi thoảng, Tiết Duệ lại tặng tôi những món quà đắt tiền, đôi khi là chiếc nhẫn của một thương hiệu xa xỉ, đôi khi là một chiếc váy phiên bản giới hạn khó mua.

Tôi biết đây không phải là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, mà chỉ là trò chơi của Tiết Duệ khi anh ta rảnh rỗi.

Tôi không để tâm, vì tôi đã nhận được lời mời từ huấn luyện viên của đội tỉnh, bắt đầu làm công việc huấn luyện. Theo kế hoạch, tôi sẽ dẫn dắt đội kiếm mới thành lập luyện tập, và ba tháng sau, tôi sẽ đưa họ đến một cuộc thi quan trọng.

Vào ngày sinh nhật của Dư Thiệu Thu, Lăng Kính đột ngột trở về.

Anh ta và mẹ cùng đến, trên tay đeo cánh tay giả mới lắp. Họ chọn ngày này đến bất ngờ, có lẽ muốn phá băng và mang lại một bất ngờ cho Dư Thiệu Thu.

Những lời này do mẹ Lăng nói với tôi. Trải qua biến cố lớn, bà trở nên tiều tụy hơn nhiều, và đối xử với tôi cũng dịu dàng hơn.

"Chi Chi, Lăng Kính như một đứa trẻ chưa lớn, luôn khiến người khác lo lắng. Các con đã quen nhau nhiều năm, con hiểu nó, đôi khi nó làm những việc quá khích trong lúc nóng giận, nhưng trong lòng nó vẫn rất hoài niệm."

Kiếp trước, sau khi chúng tôi kết hôn, bà cũng nói những lời này với nhiều phụ nữ khác, ý tứ không cần nói cũng rõ.

Bây giờ nghe lại, tôi chỉ cảm thấy ghê tởm.

"Không ai là đứa trẻ chưa lớn, anh ấy là người trưởng thành, nên chịu trách nhiệm cho những việc mình làm. Việc anh ấy hoài niệm hay không, không liên quan gì đến cháu, hiện tại anh ấy có bạn gái, cô nên nói với cô ấy."

Tôi nói xong định rời đi, nhưng mẹ Lăng giữ tôi lại.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/cuu-nham/chuong-12.html.]

"Cô muốn kết hợp hai đứa, nếu không phải Lăng Kính mất một cánh tay, cũng không đến lượt cháu đâu."

Khi nói về con trai mình, bà vẫn rất kiêu ngạo. Có vẻ Lăng Kính không nói với mẹ về việc anh ta đã tìm việc bằng cách nhờ quan hệ và cãi nhau với Dư Thiệu Thu.

Mẹ Lăng không thực sự thích tôi, bà chỉ thấy Dư Thiệu Thu không đủ yên ổn, nên mới muốn tôi giải quyết mớ hỗn độn này.

Kiếp trước tôi đã từng trải qua sự khó chịu của bà, tôi tò mò không biết khi mẹ Lăng gặp phải Dư Thiệu Thu, một cô gái không chịu nổi bất kỳ sự bất công nào, họ sẽ tạo ra ngọn lửa gì.

"Chúc họ thành công nhé, được không? Chúc họ hạnh phúc lâu dài, cô không cần tốn công kết hợp chúng cháu, cháu không xứng với con trai quý báu của cô đâu ạ."

Mẹ Lăng hừ lạnh, xách túi bỏ đi giận dữ, nhưng khi tay bà giơ lên trước mặt tôi, tôi nhận ra mười ngón tay của bà tròn như dùi trống, dấu hiệu rõ ràng của chứng đầu ngón tay.

Có vẻ bệnh tim của bà đã rất nghiêm trọng, tôi ngay lập tức ngừng lời, sợ nói thêm sẽ làm bà kích động.

"Mẹ, nhanh lên, chúng ta đi tìm Thiệu Thu thôi."

Khi cửa mở, tôi nghe thấy tiếng Lăng Kính từ hành lang.

Sau đó là tiếng cười nói rộn ràng, tôi đóng cửa lại, ngồi xuống sắp xếp đạo cụ trong im lặng.

Tô Lâm Nguyệt nói Lăng Kính đã đặt một nhà hàng lớn, vì thế nhiều người trong hai đoàn kịch đã đi tham gia. Tôi quyết định không tham gia nữa, thu dọn đồ đạc xong liền rời đi.

Bây giờ mỗi ngày tôi đều phải đến đội tỉnh hướng dẫn huấn luyện, không có thời gian nghe tin tức này.

Tuy nhiên, khi tôi đến cổng trường, tôi thấy một chiếc xe cấp cứu lao vào, một nhóm sinh viên chạy về phía tòa nhà biểu diễn.

"Mau đi, nghe nói một chị bên khoa biểu diễn bị bạn trai bắt quả tang ngoại tình."

Loading...