Dạ Nguyệt Trường Tư - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-07-16 16:45:27
Lượt xem: 1,489
Cơ Tử Dạ làm việc thật sự rất tuyệt.
Hắn gần như lật tung tất cả tội ác của Tiêu gia.
Lột sạch sẽ không còn một mảnh.
Lớn thì tham ô, g i ế t người, mua quan bán quan.
Nhỏ thì kết bè kết phái, bồi dưỡng thế lực ngầm.
Thậm chí đến cả năm nào Tiêu Hành đến kỹ viện, uống say ôm mấy cô nương cũng bị lôi ra hết.
Chứng cứ liên tiếp được đưa ra bởi những vị đại thần mà hắn đã liên kết từ trước.
Những vị đại thần đó, đều là người ủng hộ Hoàng đế.
Ta thầm cảm thán trong lòng.
Cơ Tử Dạ những năm qua, thật sự đã chọn lựa cho vị Hoàng đế này không ít người tài giỏi.
Trù tính bảy năm, phải nói là, thủ đoạn của hắn so với ta năm xưa, thật sự chu đáo hơn rất nhiều.
Chỉ là nói đến cuối cùng, dường như hắn cảm thấy không được khỏe, nhíu chặt mày:
"Khụ khụ khụ..."
Cơ Tử Dạ ho khan rất dữ dội.
Đuôi mắt, dái tai hắn đều ửng đỏ, trong mắt cũng như phủ một tầng hơi nước.
Rất nhiều người trong đại điện đều lo lắng nhìn hắn.
Như thể sợ hắn sẽ ho ra m.á.u ngay tại chỗ vậy.
Ta nghe mà cũng lo lắng vô cùng:
"Cơ Tử Dạ, ngươi còn ổn chứ?"
Hắn nhìn ta với ánh mắt trấn an, cố gắng kìm nén cơn ho khan, sau đó mới tiếp tục nói:
"À đúng rồi, Tiêu Hành còn nhiều lần ám sát quan viên triều đình. Bảy năm qua, vi thần đã bị ám sát hơn tám mươi lần, hạ độc hơn bảy mươi lần, dụ dỗ bằng mỹ nhân kế hơn ba mươi lần, còn có..."
Ta vừa nghe vừa cảm thán trong lòng ——
Cơ Tử Dạ có thể sống sót dưới tay tên chó Tiêu Hành kia, thật sự là không dễ dàng.
Hắn chắc là đã đi qua quỷ môn quan đến quen thuộc rồi...
Nói đến một nửa, hắn đột nhiên dừng lại, nhìn về phía ta, khẽ nhếch môi, ý vị sâu xa nói:
"Ngay cả ngày hôm qua, Tiêu hầu gia còn bày mưu tính kế hạ dược vào rượu của vi thần. Chỉ là, vi thần thân thể yếu ớt, từ lâu đã không động đến rượu, chén rượu kia là vi thần mỗi dịp Thanh Minh, Tết Hàn Thực đều dùng để tế điện Triều Huy công chúa, đó là loại rượu mà nàng ấy thích uống."
Tiêu Hành nghe vậy, sắc mặt đã sớm trắng bệch.
Ánh mắt Hoàng thượng cũng bắt đầu trở nên hoài niệm.
"Hoàng tỷ nàng... Lúc còn sống thích uống rượu gì?"
Cơ Tử Dạ ôn hòa nhìn về phía ta ——
Trên khuôn mặt tái nhợt nở nụ cười, trong mắt tràn đầy dịu dàng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/da-nguyet-truong-tu/chuong-11.html.]
"Triều Huy công chúa ấy à, nàng ấy thích uống Tần Hoài Xuân."
Ta ngạc nhiên.
Lạ thật, sao Cơ Tử Dạ biết ta thích uống Tần Hoài Xuân?
Thôi kệ đi.
Hắn thông minh như vậy, biết gì cũng không có gì lạ.
Tóm lại, ai cũng hiểu, Tiêu gia lần này, thật sự xong đời rồi.
Nhưng lúc này đây, dường như Cơ Tử Dạ lại không còn quan tâm đến kết cục cuối cùng của Tiêu gia nữa.
Hắn đứng trong đại điện, đột nhiên đổi giọng:
"Hoàng thượng, vi thần yêu mến Triều Huy công chúa, xin người ban hôn cho chúng thần."
Lời vừa nói ra, cả đại điện lập tức yên tĩnh như tờ.
Hoàng thượng đầu tiên là ngẩn người.
Sau đó, có lẽ cho rằng mình nghe nhầm:
"Cơ tướng, vừa rồi ngươi nói, ngươi yêu mến ai?!"
"Vi thần yêu mến Triều Huy công chúa, muốn cưới nàng ấy làm thê tử, mong Thánh thượng thành toàn."
Trong đại điện vang lên tiếng xì xào bàn tán, mơ hồ nghe thấy có người đè thấp giọng nghi ngờ:
"Tướng gia bị điên rồi sao?"
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Triều Huy công chúa, là vị công chúa đã khuất kia sao?"
Ta cũng kinh ngạc.
Hoàng thượng im lặng một lúc, mở miệng khuyên nhủ:
"Cơ tướng, hoàng tỷ nàng ấy đã không còn trên cõi đời này nữa, ngươi hà tất phải..."
"Dù nàng ấy sống hay c h ế t, vi thần đều muốn cưới nàng ấy làm vợ."
"Cơ tướng..."
"Xin Thánh thượng ban hôn."
Hoàng thượng cũng không còn cách nào khác:
"Nếu ngươi đã kiên quyết như vậy, vậy thì theo ý ngươi."
Trên khuôn mặt trắng nõn của Cơ Tử Dạ, lông mày giãn ra, trong mắt tràn đầy ý cười thỏa mãn.
Như thể trải qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng cũng đạt được mong muốn.
Nhưng lúc này——
Tiêu Hành đang quỳ gối dưới đất bỗng nhiên đứng bật dậy, trừng mắt nhìn Cơ Tử Dạ:
"Ngươi đừng hòng! Lý Hoài Nguyệt lúc còn sống đã gả vào Vũ An hầu phủ rồi!
"Nàng ấy sống là người của Tiêu gia ta, c h ế t là quỷ của Tiêu gia ta!"