Đại A Hoàn - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-05-24 13:14:40
Lượt xem: 4,919
Tiểu thư đội khăn che đầu ngồi im lặng ở đó không lên tiếng, một lúc lâu mới "Ừ" một tiếng.
Không biết đã qua mấy canh giờ, trời tối đen, Vương gia cũng cuối cùng đã đến.
Vương gia bước tới vén khăn che đầu, bà mối nói lời cát tường rót rượu cho hai người mới, sau khi hai người uống cạn rượu hợp cẩn thì coi như lễ đã thành.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Bà mối cầm đậu phộng long nhãn rắc lên giường, vừa rắc vừa nói "sớm sinh quý tử", sau đó ra hiệu cho mọi người lui ra.
Đi theo mấy bà v.ú của Vương phủ đến cửa, ta đột nhiên quay người đứng lại, véo giọng hét lên: "Phu thê giao bái! Đưa vào động phòng!"
Tiểu thư đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn ta che miệng cười không ngừng, còn vị Vương gia trẻ tuổi trên mặt lúc nào cũng không gợn sóng kia thì lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bà mối cũng không ngờ ta lại làm ra trò hề này, kéo ta lại vội vàng đóng cửa phòng lại.
Đi được vài bước chỉ nghe Vương gia "Ối" một tiếng, tiểu thư trong phòng cười càng vui hơn.
Ngày hôm sau, chờ chúng ta đến hầu hạ tân phòng rửa mặt, Vương gia đứng trong phòng, còn tiểu thư thì lười biếng dựa nghiêng trên giường, Lý ma ma vừa nhìn thấy liền cau mày nói: "Vương phi còn không dậy hầu hạ Vương gia rửa mặt thay đồ?"
Tiểu thư mới định miễn cưỡng đứng dậy, Vương gia đã nói: "Không cần, để nha hoàn đến là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-a-hoan/chuong-11.html.]
Vương gia nói với tiểu thư rằng Vương phủ không có nhiều quy củ như vậy, sau khi ăn sáng thì theo hắn vào cung bái kiến mẫu phi, chiều rảnh thì đến chỗ Triệu thị hỏi thăm một tiếng, những thứ khác không cần để ý, nói xong liền đi đến tiền sảnh trước một bước.
Tiểu thư lần lượt đáp lại, thấy Vương gia đi rồi liền vẫy tay gọi ta đến.
Sau đó tiểu thư kéo ta ngồi xuống giường, cười híp mắt áp tai vào ta nói:
"Ngươi quên cái kim trên chăn, đ.â.m vào m.ô.n.g Vương gia rồi."
Chính phi Triệu thị là một người rất dễ chung sống, nàng ta chưa từng làm khó tiểu thư chút nào, thậm chí còn thường xuyên bầu bạn với tiểu thư.
Triệu thị nói rằng hậu viện này đều là một số thiếp thất ngu ngốc không đáng kể, chỉ có tiểu thư của ta mới là người thông minh thực sự. Nàng ta không ưa nhìn đám nữ nhân này luôn vì Vương gia mà ghen tuông, cũng không hiểu tại sao lại phải đem cả cuộc đời mình cược vào tình yêu của một người nam nhân?
Tiểu thư nói với Triệu thị: "Ngươi và Vương gia cũng coi như là vợ chồng thời niên thiếu, nói như vậy thật là bạc tình."
Nhưng Triệu thị lại nói: "Tình cảm càng nhạt thì địa vị càng vững."
Tâm tư của nữ nhân trong hậu viện thì ta không hiểu nhưng Vương gia hiển nhiên là một cao thủ cân bằng, cứ năm ngày đến chỗ Triệu thị, cứ bảy ngày đến chỗ tiểu thư, còn những thiếp thất khác thì một tháng một lần.
Nhưng ta mơ hồ cảm thấy Vương gia thích tiểu thư hơn, bởi vì Vương gia luôn đến dùng bữa trưa hằng ngày. Một hai lần có thể là tiện đường nhưng một tháng nào cũng đến đúng giờ ăn thì sẽ khiến người ta nghĩ nhiều.
Nhưng tiểu thư lại chê Vương gia ăn quá nhiều, lén nói với quản sự của Vương phủ xin tiền ăn của Vương gia.