Đại Chiến Tranh Giành “Chuột Hamster” - Chương 1-2
Cập nhật lúc: 2024-06-22 20:22:31
Lượt xem: 3,309
Giới thiệu:
Đêm trước khi ly hôn với tổng tài bá đạo, tôi biến thành một con chuột hamster.
Được nam minh tinh hàng đầu nhặt về nhà, anh ấy đưa tôi tham gia chương trình thú cưng, trở thành chuột hamster nổi tiếng.
Tổng tài bá đạo đăng Weibo tuyên bố chủ quyền, minh tinh hàng đầu công khai đáp trả: "Bé con là của tôi."
Ngay sau đó đăng kèm bức ảnh tôi đang gặm bánh quy trên cơ bụng của anh ấy.
Chỉ sau một đêm, mạng xã hội tê liệt.
Tổng tài bá đạo: 【? 】
Cư dân mạng: 【Hai người đừng đánh nhau nữa! 】
Chương 1
Buổi tối tôi quyết tâm ly hôn với Quý Thần, trong lúc tức giận, tôi đã thề độc, nếu còn thích anh ta nữa, tôi không phải là người. Sau đó, tôi biến thành một con chuột hamster tròn xoe.
Nhân lúc anh ta còn đang ngây người, tôi vừa khóc vừa chạy khỏi nhà bằng đôi chân ngắn cũn.
Càng nghĩ càng thấy tủi thân, hóa ra không phải là trời mưa, mà là nước mắt của tôi rơi xuống.
Tôi theo đuổi Quý Thần ba năm đại học, anh ta đều thờ ơ. Vì để hoàn thành di nguyện của ông nội, sau khi tốt nghiệp, anh ta đã kết hôn với tôi.
Tôi cứ nghĩ rằng sau khi kết hôn sẽ có thể cảm hóa được anh ta, kết quả là một năm trôi qua, anh ta vẫn không hề liếc nhìn tôi lấy một lần.
Hôm nay là kỷ niệm một năm ngày cưới của tôi và anh ta. Tôi đã dày công chuẩn bị một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.
Nhưng không đợi được anh ta về, lại nhận được tin tức tình ái của anh ta. Trong video, anh ta đang đón người ở sân bay. Bộ vest đen phác họa vóc dáng cao gầy của anh ta. Và người phụ nữ mà anh ta đang đợi tôi không còn xa lạ gì nữa, là đàn chị của anh ta.
Quý Thần đối xử với cô ta đặc biệt dịu dàng. Tôi không cam lòng, muốn có được một câu trả lời. Nhưng đổi lại là câu trả lời lạnh lùng của anh ta: "Có chuyện gì thì nói, đừng làm loạn."
Trong ảnh, anh ta mở cửa xe cho cô ta, còn ân cần lấy tay che phía trên. Tôi kìm nén nước mắt, lấy tờ đơn ly hôn đã ký sẵn ra, chờ anh ta ký tên.
Đã đến lúc buông tay rồi!
Quý Thần về rất muộn, mùi nước hoa nồng nặc trên người anh ta khiến tôi cảm thấy khó chịu.
Tôi cố gắng kiểm soát cảm xúc: "Quý Thần, chúng ta ly hôn đi."
Anh ta nhíu mày, chậm rãi ngẩng đầu nhìn tôi: "Giang Niệm Niệm, em lại giở trò gì vậy? Em tưởng em vẫn còn là con nít sao?"
Tôi im lặng.
Anh ta liếc nhìn bàn ăn, xoa xoa mi tâm: "Mẫu mới em thích, ngày mai anh sẽ bảo người mang đến hết cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-chien-tranh-gianh-chuot-hamster/chuong-1-2.html.]
Đây là cách Quý Thần thường làm, tôi siết chặt tay. Anh ta vẫn như mọi khi, lựa chọn cách im lặng mà anh ta giỏi nhất. Kết quả của mỗi lần im lặng là tôi phải lên tiếng phá vỡ thế bế tắc.
Thật sự quá đau lòng, không ăn màn thầu thì cũng phải tranh khẩu khí.
Ai ngờ sau khi thề độc không phải là người nữa. Trước mặt Quý Thần, tôi biến thành một con chuột hamster.
Quá mất mặt, tôi xấu hổ bỏ chạy!
Chương 2
Đi trên con đường nhỏ tối om, tôi run rẩy. Vẫn là quá bốc đồng, tôi ngồi xổm ở cổng biệt thự, vừa mong đợi Quý Thần ra tìm tôi, vừa không nuốt trôi cục tức này.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Dưới ánh đèn đường phía trước có một bóng người cao lớn, khuôn mặt trắng nõn, góc cạnh rõ ràng, toát lên vẻ lạnh lùng. Anh có vẻ hơi sốt ruột.
Từ bụi cỏ phía sau truyền đến tiếng mèo kêu chói tai, làm tôi sợ hãi chạy đến dưới chân người nọ, định trốn tránh con mèo hoang.
Sau khi chạy vài vòng quanh giày anh, cảm giác cơ thể bay lên, bị ai đó nắm lấy.
"Quaoooo, một cục mỡ béo ú."
Nốt ruồi lệ ở đuôi mắt người đàn ông trông thật đáng yêu. Khóe miệng anh nở nụ cười mê hoặc. Tôi quên cả vùng vẫy, khuôn mặt này, đẹp trai c.h.ế.t mất!!!
Sau khi phản ứng lại, tôi bắt đầu giãy giụa trong tay anh, con mèo hoang từ trong bụi cỏ lao ra, lượn lờ dưới chân anh.
Anh nheo đôi mắt đen lại: "Dám cắn tôi, tôi sẽ cho con mèo xem thử chuyện gì xảy ra."
Tôi lắc đầu nguầy nguậy như điên. Anh có vẻ thích thú, chọc chọc vào đầu tôi.
"Cục mỡ béo này khá thông minh đấy."
Con mèo hoang mãi không chịu đi, tôi đành phải bám chặt lấy ngón tay anh.
Anh bật cười: "Cục mỡ béo, buông ra, tôi đưa em về nhà."
Người đàn ông nhét tôi vào túi áo trước ngực, đi về phía biệt thự. Lúc này, vẫn chưa thấy bóng dáng của Quý Thần, bị người đàn ông đặt lên ghế sofa, tôi nằm bẹp dí như bánh tráng, lòng như tro tàn.
Anh xoa xoa tôi: "Em cũng tự nhiên ghê nhỉ."
Sau đó không chút lưu tình nhấc tôi lên, nhét vào thùng giấy. Tôi nghiến răng, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Nghe loáng thoáng anh gọi điện bảo người mang đồ đến.
Sau đó, một người ôm theo túi lớn túi nhỏ vội vàng chạy đến: "Trì Diệp, ông tướng ạ, nửa đêm nửa hôm cậu lại giở trò gì vậy?"
Tôi đang nằm im bỗng giật mình tỉnh dậy.
Trì... Trì... Diệp?